RỂ QUÝ RỂ HIỀN

"Những người có mặt ở cuộc đấu giá Hà Nội, chắc chắn là một điều vinh hạnh, tiền đồ sẽ suôn sẻ, cũng sẽ nhận được sự ủng hộ của người dân ở thành phố Hà Nội" Tưởng Hưng Thịnh khẽ nói.

Trong giới kinh doanh, ngoài việc phải dựa vào thực lực của bản thân, họ còn phải cạnh tranh với nhau về tài chính.

Bất kì một doanh nhân nào cũng không thoát khỏi một chữ lợi nhuận.

Chính vì vậy, lợi ích, tiền tài mới là thứ mà họ coi trọng nhất.

Có nhiều tiền, muốn thứ gì đều có thứ đó.

Cho nên nếu xuất hiện ở buổi đấu giá Hà Nội, nơi quy tụ những người có máu mặt, trưng bày ra một món báu vật, chắc chắn sẽ tạo được danh tiếng, khiến mọi người kính phục. "Trong buổi đấu giá Hà Nội vừa rồi, Vũ Hoàng Lê của tập đoàn nhà họ Vũ đã hào phóng chỉ ra chín trăm trăm triệu, một cái giá trên trời để thu về nhiều đồ quý hiếm vào túi của mình." "Chín trăm triệu, cái giá cao ngất ngưởng đã làm toàn bộ người trong buổi đấu giá sửng sốt, không ai là không phục, chuyện này đã được lưu truyền khắp nơi ở thành phố

Hà Nội." "Cũng chính vào thời điểm đó, tập đoàn nhà họ Vũ được hiệp hội thương mại thủ đô Hà Nội để mắt tới, vì thế mà mới phất lên một cách nhau chóng."

Tương Hưng Thịnh nhớ lại mọi chuyện trong quá khứ, tuy hiện giờ tập đoàn nhà họ Vũ đã rời khỏi sàn đấu kinh doanh của thành phố Hà Nội, nhưng Vũ Hoàng Lê đã từng làm lên những chiến tích lớn, không hề dễ dàng có thể xóa bo.

Buổi đấu giá Hà Nội, không chỉ phô ra được sức mạnh tài chính, mà còn nói lên được vị trí của mỗi người.

Nếu thế lực của ai có thể áp đảo được mọi người ở buổi đấu giá, nhất định sẽ trở thành nhân vật hot nhất thành phố Hà Nội trong đêm nay, thậm chí còn được mọi người thừa nhận ở vị trí đỉnh cao. "Vị trí này tất nhiên không phải dành cho anh Long!

Cho nên con thấy được, anh Long muốn được đứng ở vị trí đỉnh cao của thành phố Hà Nội, phải đấu giá được chiếc vòng cổ mà nữ quốc vương Anh từng đeo, như vậy mới khiến cho Kim Tuyết Mai vui vẻ?" Tưởng Khải Minh cười, nói một cách thản nhiên.

Tưởng Hưng Thịnh trầm ngâm trong hai giây, liền nghĩ đến chuyện có khả năng nhất sẽ xảy ra, chậm rãi nói: " Mọi chuyện phải chờ đến ngày mai!"

Tưởng Khải Minh gật đầu không nói tiếp, nhưng khỏe miệng lại hiện lên nụ cười giễu cợt, chứng minh nội tâm anh ta tỏ ra khinh thường.

Cao Phong nghĩ đến việc bỏ ra một trăm triệu sẽ có thay đổi gì không?

Đối với Long Tuấn Hạo, thật không thể tính trước được điều gì. "Thực ra, hiện tại trong lòng cha đang nghĩ, tại sao Cao Phong lại nhận được sự ủng hộ của mọi người, anh ta với nhà họ Cao, thật sự không có chút quan hệ nào sao?" Tưởng Hưng Thịnh nhíu mày. "Cha, chuyện này tuyệt đối không có khả năng! Gia cảnh của Cao Phong con đã điều tra rõ ràng, ba năm trước anh ta chỉ là một con chó không nhà, hiện giờ thì là con rể của nhà họ Kim." "Anh ta vì lão Lâm Quân cũng vì nhà họ Kim cùng tập đoàn bất động sản Phong Mai mới trở thành quan hệ hợp tác, cho nên Cao Phong cùng nhà họ Cao tuyệt đối không có quan hệ gì." Giọng nói Tưởng Khải Minh chắc chắn. "Không thể không phòng!" Tưởng Hưng Thịnh vẫn có chút lo lắng. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Tại khu dân cư Phương Đông. "Lại đây, cho anh một lời giải thích." Cao Phong đi đến ghế sô pha rồi ngồi xuống, khuôn mặt nghiêm lại nhìn về phía Kim Tuyết Mai.

Lúc này, Kim Tuyết Mai vô cùng ngượng ngùng, trên mặt mang theo chút xấu hổ.

Nhưng cô vẫn mở miệng giải thích: "Lúc đó, em cùng

Long Tuấn Hạo, thật sự là không có gì...

Cao Phong nhìn thấy dáng vẻ này của Kim Tuyết Mai, nhịn không được nở nụ cười, tình huống trước mắt không khác gì như Kim Tuyết Mai hiểu nhầm anh với Đường Mộng Dĩnh.

Chẳng qua so với tình huống này, hai người lại đổi vai cho nhau.

Hôm nay, đổi thành Cao Phong chất vấn Kim Tuyết

Mai.

Trước kia nếu Cao Phong rơi vào tình huống này, nhất định Kim Tuyết Mai sẽ lạnh lùng hỏi: "Anh với cô ta có quan hệ gì?"

Nhưng hiện tại, tình huống lại không giống thế. Trong khoảng thời gian này, tình cảm của hai người tăng lên vùn vụt, thậm chí đêm qua cũng đã làm bước cuối cùng....

Giờ này, Kim Tuyết Mai không chỉ bị Cao phong chính phục mà còn một lòng một dạ đối với anh. "Không có gì? Vậy tại sao Long Tuấn Hạo lại muốn có bằng được chiếc vòng cổ mà nữ vương Anh từng đeo để tặng em?" Cao Phong hỏi với vẻ mặt nghiêm nghị.

Kim Tuyết Mai cũng bất đắc dĩ, cô không thể ngăn được chuyện người khác chính mình! Nhưng suy nghĩ này, cô không dám nói thẳng ra. "Còn không chịu nói thật sao?" Khóe miệng Cao Phong nhếch lên mang theo ý trêu đùa, bể Kim Tuyết Mai đến bên giường. "Em, em thật sự không có, em thề với anh, em với anh ta lúc đó không có gì!" "Mà em hiện giờ cũng đã kết hôn với anh được ba năm, em chưa từng có mối quan hệ không rõ ràng với bất kỳ người đàn ông nào, nếu vi phạm lời thề, em sẽ

Không đợi Kim Tuyết Vũ nói hết câu, Cao Phong bỗng nhiên vươn tay cù vào eo của Kim Tuyết Mai. "Ha ha, buồn cười chết mất, anh làm gì thế, ha ha ha ha...Em làm sai rồi, em nhận sai còn không được sao, ha ha..."

Kim Tuyết Mai sợ nhất bị người khác cù, nháy mắt liền đầu hàng, nằm trên giường lăn qua lại tránh né. "Nhận sai rồi? Sai thì nhất định phải chịu phạt!" Cao Phong nghiêm túc nói xong, trực tiếp xoay người, ôm Kim Tuyết Mai vào lòng ngực. "Nhớ kỹ, những thứ người khác có thể cho em, anh cũng đều có thể cho! Người khác không có khả năng cho em, anh vẫn có thể cho em." "Em là vợ của Cao Phong này, không cần phải khao khát thứ gì cả! Cho dù có là hoàng hậu, cũng đích thân anh sẽ đội vương miện lên cho em!" Cao phong ghé vào tai Kim Tuyết Vũ nói những lời vô cùng độc đoán. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Nghe thấy những lời nói bá đạo từ Cao Phong, lòng Kim Tuyết Mai dâng lên một cảm giác an toàn, ra sức gật đầu. "Chuyện kia...Em nghĩ rằng, anh nói nửa tiếng nãy giờ vẫn không đủ, là đang khoác lác..." Kim Tuyết Mai đỏ mặt nói. "Ha ha... "

Cao Phong cười to thành tiếng, chậm rãi cúi đầu, Kim Tuyết Mai khẽ nhắm hờ hai mắt, nhưng ngay vào lúc đó, Cao Phong bỗng nhiên dừng động tác lại.

Kim Tuyết Mai đợi vài giây cũng không thấy Cao

Phong có hành động gì liền mở mắt ra nhìn, trên mặt có vô số sự nghi hoặc. "Làm sao vậy?" Kim Tuyết Mai cos chút kinh ngạc hỏi.

Cao Phong chậm rãi đứng dậy, nhìn ga giường nói: " Ga giường là anh chọn loại vải nhập khẩu để làm ra, hơn nữa anh cũng nhớ rõ, nó không bị rách" "Vậy tại sao ở đây lại có một vết rách?" Cao Phong vừa nói, vừa sờ vào tấm ga giường.

Phần giữa của ga giường đã bị cắt, giống như bị kéo làm rách, nhưng lại cắt thành hình trái tim. "À..." Kim Tuyết Mai hơi sửng sốt, sắc mặt trở lên đó bừng, không nói gì.

Cao Phong biết được, chuyện này chắc chắn là do Kim Tuyết Mai làm, có chút không hiểu hỏi: "Em dùng kéo cắt tầm ga giường làm gì?"

Kim Tuyết Mai im lặng một lúc, hai má đỏ bừng, nhỏ giọng nói: "Đêm qua... Chính tại nơi này..."

Cao Phong đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó nghĩ tới điều gì đó, Kim Tuyết Mai chắc chắn đã cắt vết "hoa hồng kia đi. "Khụ, em sao phải cắt nó đi?" Cao Phong có chút xấu hồ nói.

Kim Tuyết Vũ ngẩng đầu lên, nhìn Cao Phong bằng ánh mắt nghiêm túc: "Đó là minh chứng! Chứng minh em, Kim Tuyết Mai chỉ thuộc về một người đàn ông duy nhất là Cao Phong!"

Lòng Cao Phong trong lòng xúc động, trực tiếp cúi đầu xuống hôn Kim Tuyết Mai.

Không cần phải nói quá nhiều, chỉ cần dùng hành động để chứng minh tất cả. "Đợi một lát hãng, Cao Phong, anh nói muốn tạo cho em một bất ngờ, bất ngờ gì vậy?" Kim Tuyết Mai đột nhiên đẩy Cao Phong ra.

Cao Phong không biết phải nói gì, anh có chút bất lực với mạch suy nghĩ của cô, đã là khi nào rồi, còn nghĩ về sinh nhật? "Không phải lúc trước em từng nói, em đã lớn như vậy rồi không cần sinh nhật sao?"

Kim Tuyết Mai kinh ngạc một chút, sau đó nhẹ giọng than thở: " Trước kia là vì... nhưng dù sao em không thích, anh cũng phải tổ chức cho em... "Được Một tuần nữa đến sinh nhật của em, anh sẽ tạo cho em một sự bất ngờ, anh hứa!" Sắc mặt Cao Phong hiện lên sự chân thật.

Bình luận

Truyện đang đọc