Chương 1794
Còn Cao Anh Hạo chậm rãi sờ cằm một cái, đến Nội Thành bắt Cao Phong chỉ có một con đường.
Mà ở bên thành phố Hà Nội anh ta đã bố trí hai con đường.
“Tình hình bên thành phố Hà Nội như nào rồi?” Cao Anh Hạo nhìn về phía một thanh niên khác hỏi.
“Anh họ Anh Hạo người của chúng ta đã xâm nhập vào khối tập đoàn Đế Phong ở thành phố Hà Nội.”
“Hơn nữa, chúng ta đã xâm nhập vào thành viên nòng cốt của khối tập đoàn Đế Phong và nó sẽ mang lại sự giúp đỡ rát lớn cho chúng ta.” Thanh niên vội vàng trả lời.
Nghe thấy tin này thì Cao Anh Họa rất vui mừng.
Anh ta thậm chí hơi khâm phục sự thông minh của bản thân vì đã sử dụng hai thủ đoạn cùng một lúc, chắc chắn sẽ chèn ép Cao phong đến nỗi cậu ta không có thời gian phòng bị.
“Đúng rồi, tôi nghe nói Kim Tuyết Mai vợ của Cao Phong hình như đang mang thai đúng không?” Đột nhiên Cao Anh Hạo lại hỏi câu này.
“Đúng là đang mang thai.” Đại trưởng lão chậm rãi gật đầu.
Cao Anh Họa còn ngón tay, anh ta gõ nhẹ trên mặt bàn, sau đó trả lời: “Mấy người nói xem, nếu bây giờ không may đứa bé của Cao Kình Thiên chết non thì cậu ta sẽ có cảm giác gì?”
“Có phải việc này còn làm cậu ta khổ hơn gấp trăm lần so với việc giết chết cậu ta?” Cao Anh Hoạn từ từ ngẩng đầu lên, khóe miệng mở nụ cười âm ngoan nhìn mọi người.
Mọi người đều sững sờ khi nhìn thấy ánh mắt này của Cao Anh Hạo.
Cao Anh Hạo, anh ta muốn giết chết con của Cao Kình Thiên?
Đứa con của Cao Kình Thiên cũng là dòng máu của nhà họ Cao, nó cũng có họ hàng với Cao Anh Hạo.
Làm sao Cao Anh Hạo có thể đối xử với nó như vậy?
Nhưng mà mấy người họ hàng xa của nhà họ Cao biết đến sự kiện ông cụ Cao thì cảm thấy chuyện này rất bình thường.
Cả ông cụ Cao mà Cao Anh Họa cũng giết thì còn việc gì anh ta không dám làm?
“Người xâm nhập vào bộ phận nòng cốt của khối tập đoàn Đế Phong có phải là con gái đúng không?” Cao Anh Hạo hỏi.
“Đúng vậy! Đàn bà giết người mới ác.” Người thanh niên kia cười nói.
“Được rồi, trước tiên chúng ta loại bỏ con cờ đó đi, bảo cô ta nghĩ biện pháp tiếp cận Kim Tuyết Mai và giết chết đứa bé trong bụng KIm Tuyết Mai cho tôi!” Cao Anh Hạo cười nhạt rồi lập tức ra lệnh.
Thanh niên hơi sửng sốt, sau đó cậu ta vẫn gật đầu nói: “Tôi biết!”
“Tôi nghĩ, Cao Kình Thiên nghĩ đủ phương pháp để đấu với tôi nhưng sau khi cậu ta biết Kim Tuyết Mai sinh non thì chắc chắn sẽ rất đau buồn, ha ha ha!”
“Chỉ có như vậy, tôi mới có thể xả được mối hận trong lòng mình, nên cậu nhanh chóng cho người làm chuyện này đi!”
“Tôi muốn Cao Kình Thiên bị hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần, để cho cậu ta chết không được mà sống cũng không xong!”
Cao Anh Hạo nghiến chặt hàm răng, anh ta nắm chặt bàn tay, móng tay anh ta đâm sâu vào trong lòng bàn tay.
Thanh niên nhận nhiệm vụ, cầm điện thoại lên bắt đầu hạ lệnh cho các thành viên đã xâm nhập vào thành phố Hà Nội.
Mà Cao Anh Hạo đang ở trên đảo trung tâm ơt nhà họ Cao chờ đợi tin tức về.
Cao Anh Hạo biết chuyện này chắc chắn không đơn giản như anh ta nói.
Anh ta biết Cao Phong không phải một đứa ngu và anh ta chắc chắn Cao Phong đã đề phòng rất kĩ càng.
Mà Kim Tuyết Mai lại là một người rất quan trọng với Cao Phong, nên chắc chắn cậu ta sẽ bảo vệ cô cẩn thận.
Nhưng mà, kể cả như thế thì Cao Anh Hạo vẫn làm.
Nếu chuyện này thành công thì anh ta có thể giảm bớt lỗi hận trong lòng mình.
Còn nếu việc này không thành công thì chẳng làm sao, anh ta chỉ mất đi một quan cờ của mình thôi.