RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2642

Một câu nói này của Trọng Dương Bình cuối cùng cũng đã khiến cho Diệp Thiên Long hơi tỉnh táo lại một chút.

Mới vừa rồi là cảm xúc điều khiển, cho nên mới có thể không khống chế được bản thân, nói thẳng ra chuyện này.

Nhưng trải qua sự nhắc nhở vừa rồi của Trọng Dương Bình, Diệp Thiên Long cũng đã bắt đầu phản ứng được lại.

Cha và con gái nhận nhau, chuyện này rất đơn giản.

Nhưng mà điều khó khăn là, chuyện này lại mang tới hậu quả.

Đương nhiên là Diệp Thiên Long sẽ không sợ bất cứ điều gì, nhưng mà, ông ta sợ Kim Tuyết Mai sẽ bị những người có tâm tư khác làm tổn thương!

“Hầy.”

Diệp Thiên Long thở dài một tiếng, sau đó vẫn dứt khoát bước xuống khỏi máy bay, đi về phía Kim Tuyết Mai.

“Chú Bình, chú Long đang nói đùa thôi có đúng hay không?”

Bỗng nhiên, trong ánh mắt của Phạm Thanh Nhiên lại lần nữa lóe lên hào quang.

Mà những người khác cũng trừng to hai mắt mà nhìn Trọng Dương Bình.

“Đúng vậy, Trung tướng Long đang nói đùa thôi.” Trọng Dương Bình gật đầu một cái.

“Ha ha ha! ha ha ha! Kim Tuyết Mai, cô thật là buồn cười đấy!”

“Thiếu chút nữa tôi còn cho rằng, cô thật sự là con gái của chú Long nữa đấy, mới vừa rồi chắc là cô cũng vô cùng vui mừng có đúng hay không?”

“Cho là mình có thể thăng quan tiến chức nhanh chóng, cho là mình có thể bay lên đầu cành làm phượng hoàng rồi có đúng không?”

“Đáng tiếc, chẳng qua chỉ là chú Long đang trêu chọc, lấy cô làm trò cười mà thôi, chỉ bằng cái thân phận hèn mọn cùng bối cảnh trong nhà họ Kim kia của cô mà cũng muốn leo lên cành cao nhà họ Diệp?”

Lúc này, Phạm Thanh Nhiên không nhịn được mà ha ha cười to, mặt đầy giễu cợt nhìn Kim Tuyết Mai.

Mà Kim Tuyết Mai căn bản không giống như Phạm Thanh Nhiên nói, không hề có chút vui mừng nào.

Trong lòng của cô, ngoại trừ căng thẳng và thấp thỏm ra, chỉ còn lại ý nghĩ, không muốn chấp nhận chuyện này mà thôi.

“Càn rỡ! Vả miệng!”

Diệp Thiên Long đột nhiên dừng chân lại, quát lên một tiếng tức giận.

“Bốp!”

Tiếng nói rơi xuống, âm thanh vỗ tay lại nối tiếp vang lên.

Một cái tát này của Trọng Dương Bình hung hăng vỗ lên trên mặt của Phạm Thanh Nhiên.

Phạm Thanh Nhiên bị đánh không ngừng lùi về phía sau, lịch bịch một tiếng rồi té ngã trên đất, lúc này, thân thể đang lảo đảo mới dừng lại.

Nhưng mà, gần hai trăm người bên trong thể chế nhà nước kia lại không có bất kỳ một ai dám lên tiếng nói chuyện.

Bọn họ dám quản Cao Phong, nhưng lại tuyệt đối không dám Quản Trọng Dương Bình!

Nói cách khác, dựa vào địa vị của bọn họ, cũng không có tư cách để can thiệp vào hành động của Trọng Dương Bình.

“Đúng thật là đã ăn gan hùm mật gấu mà, mặc dù Kim Tuyết Mai không phải là con gái ruột của Trung tướng Long.”

“Nhưng mà năm đó, Trung tướng Long và cha ruột của cô Tuyết Mai chính là bạn bè sống chết có nhau ở trên chiến trường.”

“Cha của cô Tuyết Mai cũng là vì đỡ đạn thay cho Trung tướng Long, cho nên mới mất đi sinh mạng, ban đầu, cha của cô Tuyết Mai đã gửi gắm cô Tuyết Mai lại cho Trung tướng Long.”

“Trung tướng Long tìm nhiều năm, vẫn luôn tìm tung tích của cô Tuyết Mai.”

“Phần cảm tình này, tuy không phải là con gái ruột thịt, nhưng lại còn hơn cả con gái ruột thịt.”

“Ai dám làm nhục cô ấy, chính là đang làm nhục Trung tướng Long, cũng chính là đang vũ nhục nhà họ Diệp!”

Trọng Dương Bình nói ra những lời này, lần nữa khiến mọi người rung động tột đỉnh.

Thì ra, là mối quan hệ như thế này…

Mặc dù vẫn vô cùng dọa người như cũ, nhưng dầu gì cũng đã khiến cho người ta dễ dàng chấp nhận hơn một chút.

Mà cả người Phạm Thanh Nhiên lại giống như là bị điện giật, lại cũng không nói ra được nửa chữ.

Lần này, thân phận của Kim Tuyết Mai đã được chắc chắn.

Bình luận

Truyện đang đọc