RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2436

“Ầm! Ầm! Ầm”

Âm nhạc DJ vang dội không ngừng, đèn nê-ông nhiều màu sắc không ngừng lóe sáng.

Phía sau sân khấu rộng lớn, một tên thanh niên chậm rãi bước lên.

Âu phục màu trắng được cắt khéo léo, mặc lên cực kỳ vừa người phù hợp với thắt lưng bên hông anh.

Kiểu tóc cũng đã được xử lý vô cùng tinh xảo, anh đi một đôi giày da trắng, ung dung không vội vàng bước lên thảm đỏ trên sân khấu.

Cả người anh mặc đồ trắng, mặt như ngọc, vóc người cân xứng, thật giống như bạch mã hoàng tử trong truyện cổ tích vậy.

Trên túi áo bên trái của anh có một chiếc khăn tay màu đỏ được xếp thành hoa hồng, lại tăng thêm mấy phần đẹp trai cho anh.

Giờ khắc này, toàn thể khu vực quanh đó đều yên tĩnh lại.

Chỉ có âm nhạc ra sân rung động lòng người không ngừng vang lên, còn có tiếng bước chân nhẹ nhàng của anh trên thảm đỏ.

Tất cả mọi người đều trợn to mắt, không chớp mắt nhìn người đang bước đến.

Đâu chỉ một từ đẹp trai có thể hình dung người đó?

“Ầm! Phanh! Phanh!”

Từng đợt pháo bông bay lên gần hai mươi mét trên trời cao trong nháy mắt, sau đó vô số mảnh giấy đầy màu sắc rơi xuống dồn dập, giống như xuống một cơn mưa hoa vậy.

Từng chùm pháo hoa bừng nở, khiến người ta dần dần tỉnh táo lại.

“Trời đất ơi, sao anh ấy có thể đẹp trai thế cơ chứ?”

Phạm Thanh Nhiên trợn tròn mắt, kinh ngạc hét lên một tiếng.

Cao Phong lúc này so với lúc máu me be bét khắp người quả thực cứ như hai người khác nhau!

Tuy đã đeo loại mặt nạ cực tốt, gương mặt bây giờ không giống gương mặt vốn có của anh, nhưng khí chất của một người mới chính là thứ khiến người ta không thể bỏ qua được.

Người đẹp vì lụa, câu nói này không sai chút nào.

Cao Phong đang mặc một bộ vest chiết eo màu trắng, khiến người ta nhìn vào mà hai mắt phát sáng, mái tóc đã được thợ trang điểm xử lý gọn gàng, quả thực mỗi một chi tiết đều vô cùng tinh tế.

Đâu chỉ có một mình Phạm Thanh Nhiên thốt lên, tất cả mọi người ở hiện trường, không phân nam nữ, có quen biết Cao Phong hay không, giờ khắc này đều bị chấn động trước dáng vẻ này của anh.

Bởi vì với đám người Lê Tiểu Quyền thì đây cũng là lần đầu tiên thấy Cao Phong mặc trang phục chỉnh tề, lịch lãm thế này.

Thường ngày, Cao Phong sống khá tùy ý, thoải mái, rất hiếm khi trang trọng như bây giờ.

Hôm nay, bỗng nhiên anh diện đồ đàng hoàng, thực sự khiến cằm của mọi người đều sắp rớt xuống đất.

“Cậu Tuấn Hồng, nhìn thấy chưa, tôi chọn bộ quần áo này và thợ trang điểm đó, lợi hại không?” Lê Tiểu Quyền cười kiêu ngạo, khoe khoang với Thương Tuấn Hồng.

“Tuyệt!” Thương Tuấn Hồng trợn mắt lên, nói ra lời từ tận đáy lòng.

“Mẹ mẹ, chú đẹp trai!” Bỗng nhiên có một tiếng bi ba bi bô vang lên.

Mọi người quay đầu nhìn lại, thấy một cô bé khoảng năm, sáu tuổi đang ngồi trong lòng một người phụ nữ.

Trẻ con sẽ không nói dối.

“Đúng vậy, đúng vậy đó, rất đẹp trai! Bạch mã hoàng tử! Bạch mã hoàng tử!”

“Bạch mã hoàng tử! Cao Vũ! Cao Vũ!”

Chỉ trong nháy mắt, rất nhiều thiếu nữ đang độ tuổi thanh xuân đồng thanh hô lên, hai mắt chăm chú nhìn Cao Phong, cứ như sợ Cao Phong chạy mất.

Từ lúc Cao Phong bước ra đến bây giờ vẫn không nói một câu nào, nhưng bầu không khí tại hiện trường thoắt cái đã có thể đạt đến mức sôi động nhất.

Trước đó, Lê Tiểu Quyền và Thương Tuấn Hồng phải nhờ một số lời dẫn đã học mới có thể khuấy động bầu không khí được.

Còn Cao Phong, cứ đứng yên ở đấy thôi cũng khiến khí thế cả hiện trường sục sôi bừng bừng.

Lúc này, bên dưới sân khấu, đứng ngay đầu tiên là nhóm người Lâm Hướng San, đều là bạn bè của Cao Phong.

Đằng sau là vô số người thuê cửa hàng để kinh doanh trong khu kinh doanh Kiên Thành, phía sau cùng là lượng khách hàng đến tham gia hoạt động nhiều chưa từng thấy.

Tất cả mọi người đều cất cao giọng hoan hô, nhìn Cao Phong trên sân khấu.

Khóe miệng Cao Phong khẽ nhếch lên, anh cũng thấy vui lây tâm trạng kích động của mọi người.

Bình luận

Truyện đang đọc