RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1811

Nếu không phải ở đây không thích hợp thì anh ta đã đánh chết Lê Tiểu Quyền lâu rồi.

“Không phải, cậu Hồng, lần này anh nghe tôi nói đi, giá trị chỉ là thứ bên ngoài! Nếu chúng ta có thể mua lại được khối đá này và mở ra một lượng lớn vàng, nhất định sẽ làm cho Cao Vũ hối hận.”

“Đến lúc đó, chẳng phải danh tiếng của anh ta đã bị chúng ta đè xuống à?” Lê Tiểu Quyền phân tích chặt chẽ.

Thật ra đây là hận ý trong lòng của anh ta với Cao Phong, nhưng mà anh ta vẫn chưa nhận ra, cứ nghĩ đây là vì tốt chó Thương Tuấn Hồng.

Nghe thấy mấy nhíu này của Lê Tiểu Quyền thì Thương Tuấn Hồng cũng cảm thấy cũng được.

Cao Phong không nể mặt mũi của Thương Tuấn Hồng anh ta, chuyện đó đã làm cho anh ta nuốt một tức ở trong người.

Nếu có thể đánh bại Cao phong trong lần đổ thạch này thì chắc cahwns Thương Tuấn Hồng sẽ không từ chối.

Nhưng mà cầm mấy triệu tỷ để đánh cược thì Thương Tuấn Hồng vãn hơi do dự.

“Cậu Hồng, anh ra tay đi! Có thân phận của anh ở đây, thì người nào còn dám tranh với anh.”

“Kể cả anh đưa ra bao nhiêu tiền thì đến lúc đó tôi sẽ bảo người trong dòng họ tôi chi ba phần, anh cảm thấy thế nào?”

Lê Tiểu Quyền cũng hơi nôn nóng, vỉ muốn đả kích Cao Phong, anh ta phải nghxi ra rất nhiều cách.

Cuối cùng Thương Tuấn Hồng cũng quyết định cá cược, anh ta gật đầu.

Trong nháy mắt Lê Tiểu Quyền hưng phấn, anh ta quay đầu về phía mọi người nói: “Câu Hồng ra giá tám triệu năm mươi tỷ, tám triệu năm mươi tỷ!”

Mọi người nghe thấy tiếng nói của Lê Tiểu Quyền thì hơi do dự.

Thật ra tám triệu năm mươi tỷ mà nói thì không là gì với một số nhà giàu ở Nội Thành.

Nhưng mà nhìn khói ngọc này chắc chắn còn to hơn lên bay giờ có vay bảy triệu tỷ thì cũng hòa vốn rát nhanh!

Những việc thách đấu với Thương Tuấn Hồng thì trừ Cao Phong ra thi không ai có lá gan đó cả.

Cho nên sau khi Lê Tiểu Quyền ra giá thì trong nháy mắt mọi người im lặng.

Cao Phong hơi nhíu mày, nhưng thật ra trong lòng anh đang suy nghĩ, anh cũng biết chắc chắn Lê Tiểu Quyền không nhịn được sẽ ra tay mà.

“Cô chủ nhà tôi ra giá chín triệu một trăm tỷ!”

Đột nhiên có một giọng nói già nua phá vỡ sự yên tĩnh trong sân.

Mọi người kinh ngạc rồi vội vàng quay đầu lại nhìn.

Chỉ thấy một ông già bình tĩnh lạnh nhạt ra giá.

Mà bên cạnh ông già là một cô gái mặc bộ quần áo đen, dáng người yểu điệu khiến cho rất nhiều người đàn ông thích thú.

Khuôn mặt trắng nõn dưới lớp vải đen càng tăng nên vẻ bí ẩn cho cô gái, chuyện này cũng làm người ta suy nghĩ.

tuy nhiên, rất nhiều người kinh ngạc, cô ta là ai?

Cô ta là người ở Nội Thành?

Nghe giọng nói của ông già, thì hơi giống giọng Nội Thành, chắc ông ta là người gốc Nội Thành.

Nếu như cô ta là người Nội Thành, thì chưa bao giờ nghe thấy cái tên bốn dòng họ hồ ở Nội Thành à?

Bình luận

Truyện đang đọc