RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2718

“Bất kể là đã xảy ra chuyện gì.”

“Mặt khác, đây là lỗi của anh, anh đáng ra phải nghe theo em từ lâu rồi, nhìn cho rõ bộ mặt của người nào đó.”

Liễu Tông Trạch ngược lại càng cảm thấy áy náy với Cao Mỹ Lệ, đưa tay ôm lấy Cao Mỹ Lệ, sau đó nhặt quần áo chầm chậm mặc lên cho cô ta.

Cao Mỹ Lệ mở to mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn Liễu Tông Trạch, trong lòng cảm thấy rất hỗn loạn.

Cô ta thiếu chút nữa bị kích thích, đem toàn bộ chân tướng sự việc nói ra.

Nhưng, cô ta biết rằng, cô ta không thể.

Bởi vì cô ta không chỉ phải lo lắng cho chính mình, còn cần phải bận tâm đến rất nhiều chuyện khác.

Nếu như bản thân cô ta không thể hoàn thành tốt việc lần này, chú Lực có lẽ sẽ sử dụng một phương pháp khác nhằm vào Liễu Tông Trạch.

Đến lúc đó, không chỉ sự an toàn của Cao Phong không được đảm bảo, mà ngay cả Liễu Tông Trạch cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Mà hiện tại, Cao Mỹ Lệ tự mình làm chuyện này, ít nhất có thể bảo đảm không khiến cho Liễu Tông Trạch gặp bất cứ nguy hiểm gì đến tính mạng.

Còn về phần sống chết của Cao Phong, cô ta không quan tâm.

“Tông Trạch, em vẫn cảm thấy vô cùng có lỗi với anh.”

Cao Mỹ mặc quần áo vào, trong khi nước mắt vẫn đang chảy dài.

“Không sao, không sao.” Liễu Tông Trạch than nhẹ một tiếng, sắc mặt âm trầm, nhẹ giọng an ủi.

Cao Mỹ Lệ hiện giờ đã thành bộ dạng này rồi, nếu anh ta thật sự vứt bỏ Cao Mỹ Lệ, vậy cô ta làm sao có thể tiếp tục sống nữa?”

Cao Phong khẽ thở dài một hơi, xem ra muốn Cao Mỹ Lệ thay đổi ý nghĩ là không có khả năng.

“Thứ tôi muốn cho cậu xem không phải thứ này, mặc kệ cậu có căm phẫn bao nhiêu đi chăng nữa thì cũng cho tôi thời gian vài phút.”

“Tôi cho cậu một lời giải thích.”

Cao Phong cứ như vậy nhìn Liễu Tông Trạch, ánh mắt vô cùng nghiêm túc, nói.

Liễu Tông Trạch chậm rãi xoay đầu lại, gương mặt không chút biểu tình mà liếc nhìn Cao Phong một cái.

“Được, tôi để cho anh giải thích. Mẹ nó, tôi cho anh thời gian.” Liễu Tông Trạch nghiến chặt răng, sau đó lạnh lùng nói.

Cao Phong không nói gì nữa, quay người đi về phía tủ ti-vi cầm lấy điện thoại.

Mà Liễu Tông Trạch với Cao Mỹ Lệ, hai mắt mở to, nhìn chằm chằm vào chuyển động của Cao Phong.

Cao Phong cầm điện thoại lật xem một lúc, mới đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía Cao Mỹ Lệ.

“Đồ của tôi đã bị cô ta xóa mất rồi.” Cao Phong nghiến răng nói.

“Con mẹ nó, tôi ngay từ đầu không nên tin tưởng anh!”

Liễu Tông Trạch đột nhiên xông đến, trên mặt lộ vẻ cười nhạo.

“Tôi đúng là đồ ngu mà, đã biết được bộ mặt thật của anh rồi, vẫn còn chấp nhận tin tưởng anh?”

Giọng nói Liễu Tông Trạch trầm xuống, giơ chân đá về phía Cao Phong, lửa giận lại một lần nữa bùng nổ.

“Tôi gọi điện thoại cho ông Lâm, để ông ta gửi lại cho tôi một phần nữa.” Cao Phong lắc đầu nói.

“Gửi con mẹ anh ấy! Anh muốn gọi người đến cứu anh chứ gì?”

“Tôi nói cho anh biết, hôm nay anh gọi điện cho ai cũng không có tác dụng gì đâu, hôm nay hai chúng ta buộc một người phải chết!”

Liễu Tông Trạch lạnh lùng cười, đột nhiên vung tay lên, trực tiếp đánh bay điện thoại của Cao Phong ra ngoài.

Điện thoại trực tiếp bay ra ngoài, hung hăng đập vào phía sau màn hình ti-vi.

Màn hình ti-vi tinh thể lỏng bị va đập mạnh, ngay lập tức vỡ thành vô số mảnh vụn, sau đó rơi xuống đất rầm một tiếng.

Liễu Tông Trạch bước lên phía trước, hai tay tóm lấy cổ áo của Cao Phong, ánh mắt lạnh như băng nhìn Cao Phong.

“Nói cho tôi biết, rốt cuộc anh muốn cho tôi xem cái gì?”

“Bất kể là cái gì đi chăng nữa, đều không thể che giấu được sự thật anh đã làm chuyện đó với người phụ nữ của tôi!” Liễu Tông Trạch trừng lớn mắt, vô cùng căm phẫn nhìn Liễu Tông Trạch.

Cao Phong dừng lại một chút, sau đó nhẹ giọng nói: “Cao Mỹ Lệ, là nội gián, là nội gián!”

“Cô ta là nội gián mà Cao Anh Hạo sắp xếp đến, mục đích chính là để phá hoại tình cảm giữa hai chúng ta, cậu có hiểu không?”

“Tất cả những chuyện này, đều là do cô ta sắp xếp, cậu có thể thử động não nghĩ kĩ lại xem không? Tôi sẽ ham muốn cô ta sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc