RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3460

Lâm Vạn Quân do dự tầm hai giây rồi mới nói: “Thật sự là ở bên ngoài rất khó có thể nuôi dưỡng cậu.”

“Là vì nguyên nhân này sao?” Cao Phong nhẹ giọng hỏi.

“Đúng vậy!” Lâm Vạn Quân gật đầu một cách nặng nề.

Sau đó nói: “Còn về lý do tại sao cậu không được tới Tây Vực, tôi cũng không biết, đây là do ông cụ Cao đã dặn dò trước.”

“Ông ấy đã từng nói, cả cuộc đời của cậu giống như là bèo không có rễ, hành trình gập ghềnh.”

“Nhưng mà chỉ cần cậu có thể vượt qua mười tám tuổi một cách an toàn, cuộc sống của cậu sẽ thay đổi khi cậu đã trưởng thành.”

“Chỉ cần cả đời này không có bước vào Tây Vực, cả cuộc đời của cậu sẽ có thể bình an.”

“Cho nên cậu Phong à, cho dù số mệnh của cậu thật là mệnh Thiên Sát, chỉ cần cậu không bước chân vào Tây Vực, vậy thì cả quãng đời về sau của cậu có thể sống một cách an nhàn.”

Lời nói của Lâm Vạn Quân làm cho Cao Phong thấy vô cùng khó hiểu.

Rất nhiều chuyện cùng lúc xông lên đầu làm cho Cao Phong đang cảm thấy rất rối.

“Cậu Phong à! Cậu không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy, cũng không cần phải nghĩ về những chuyện kia.”

“Cậu chỉ cần xem nơi đó như là một vùng đất cấm mà thôi.”

“Cậu không đến đó là có thể bảo vệ những người xung quanh có thể sống bình an cả đời. Nếu đi, con đường về sau này, khó mà đoán trước được.”

“Cho nên vẫn phải phụ thuộc vào sự lựa chọn của cậu.”

Thấy Cao Phong đang rất rối rắm, Lâm Vạn Quân lại nói thêm một câu.

Lúc này đầu óc của Cao Phong thật sự là một đống hỗn độn.

Anh đang cố gắng để làm cho bản thân mình bình tĩnh, muốn giữ cho mình tỉnh táo, nhưng lại không thể làm như thế được.

Mà Lâm Vạn Quân cũng không nói lời nào, cứ như vậy mà yên lặng chờ đợi.

Theo lý thuyết, Cao Phong được ông cụ Cao mang về từ Tây Vực, điều này chứng tỏ rằng, chắc chắn bí ẩn về thân phận của anh đang được dấu kín ở Tây Vực.

Cho nên đáng ra Cao Phong nên tới Tây Vực, để tìm kiếm cha mẹ của mình, cũng như những bí ẩn về thân thế của mình.

Thế nhưng ông cụ Cao đã từng nói, không được cho Cao Phong đặt chân tới Tây Vực.

Ngay cả chính Lâm Vạn Quân cũng không biết, nếu Cao Phong thật sự đặt chân tới nơi đó, đến cuối cùng sẽ có con đường nào đang chờ đón anh.

Cho nên trước mắt, phải chờ xem Cao Phong sẽ lựa chọn như thế nào.

Có đi hay không, cũng là dựa vào suy nghĩ của Cao Phong.

“Hô!”

Cao Phong trầm mặc gần một phút, bỗng nhiên thở dài một tiếng, trên mặt lại xuất hiện một tia thả lỏng

“Lão Lâm Quân! Cháu sẽ nghe lời của ông nội, cháu sẽ không đi tới đó đâu.”

Cao Phong nhìn Lâm Vạn Quân một cái, giọng điệu vô cùng bình tĩnh, sâu trong đáy mắt còn hiện lên một tia thản nhiên.

“Cái này…”

Cao Phong dứt khoát đưa ra quyết định như vậy, ngược lại khiến cho Lâm Vạn Quân hơi sửng sốt.

“Cậu Phong! Cậu thực sự đã đưa ra quyết định rồi sao?”

Yết hầu của Lâm Vạn Quân lăn qua lăn lại hai lần, nhịn không được mà hỏi.

Ông ta thực sự không ngờ tới, Cao Phong lại có thể đưa ra quyết định dứt khoát như vậy.

Dù sao thì có ai lại không muốn biết về thân thế của mình cơ chứ?

“Cháu đã quyết định rồi.”

Cao Phong nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Về phần thân thế của cháu, đương nhiên cháu cũng rất tò mò rốt cuộc cháu là ai, nhưng cháu cũng sẽ không quá tò mò đâu.”

“Mặc kệ là cháu đến từ đâu, ông nội cũng là người đã nuôi cháu trưởng thành, vì thế cháu chính là cháu trai của ông ấy.”

“Cháu là Cao Phong, mang họ Cao, vậy cháu chính là người nhà họ Cao.”

“Trừ khi nhà họ Cao thực sự đuổi cháu đi, nếu không cháu sẽ vẫn mãi mãi là người nhà họ Cao.”

“Còn những chuyện kia thì từ đầu đến cuối đều là quá khứ, cháu không quan tâm.”

Cao Phong nhẹ giọng nói, như là anh có thể nhìn thấu hết mọi chuyện vậy.

Trên thực tế, Cao Phong cũng tự đặt tay lên ngực mà hỏi, nếu như là ba năm trước, anh biết chuyện này, chắc chắn anh sẽ không thể bình tĩnh như bây giờ.

Bình luận

Truyện đang đọc