Chương 4497
Cho nên cho dù bên phía Hoa Kỳ chỉ đưa tới hơn một trăm năm mươi ngàn người thì nhóm người Cao Phong cũng khó mà đánh thắng được.
“Xem ra hôm nay thật sự sẽ vô cùng khó khăn!”
“Thế phải xem xem trợ lý Trương có thể tìm ra cách đối phó kịp thời hay không.”
Cao Phong chậm rãi ngẩng đầu, nhìn trời tự nói thầm.
Trong khoảng thời gian bọn họ đang trầm mặc thì những tên lính đánh thuê kia cũng đã nhanh chóng rút lui toàn bộ, rời ra khỏi tầm bắn xa nhất của khối tập đoàn Phong Hạo.
“Anh Phong, nếu Hoa Kỳ thật sự tới đây thì chúng ta có đánh không?”
Long Tuấn Hạo chậm rãi buông hỏa tiễn đồng xuống, quay sang hỏi Cao Phong.
Thế nhưng vấn đề này Cao Phong cũng không thể nào trả lời được.
“Đánh hay không đánh…”
Cao Phong nhẹ nhàng thở ra một hơi, ánh mắt anh dần trở nên mờ mịt.
Vừa rồi khi đối mặt với hơn mười ngàn tên lính mất chỉ huy, dưới cơn nóng giận Cao Phong thật sự có thể đánh.
Thế nhưng khi đối mặt với toàn bộ đội binh của Hoa Kỳ thì anh chắc chắn không thể dùng cách thức đối xử với những tên lính ban nãy để đối xử với Hoa Kỳ được.
Cho dù là khối tập đoàn Phong Hạo có liều chết, giết sạch hơn một trăm năm chục ngàn người này.
Thế nhưng còn sau đó thì sao?
Sau đó phía Hoa Kỳ sẽ không ngừng cử chiến sĩ đến đây, nhất định phải giết chết được đám người Cao Phong.
Họ chết thế nhưng Cao Phong lại không thể chết được.
Bởi vì hơn mấy trăm ngàn chiến sĩ của Phong Hạo chết một người thì mất một người.
Còn một cường quốc như Hoa Kỳ, xem như là dựa vào toàn bộ đất nước thì cho dù binh đội chiến sĩ của bọn họ có chết thì bọn họ vẫn có thể chiêu mộ thêm binh lính bất kì lúc nào.
Đây chính là nguyên nhân vì sao một người vĩnh viễn không bao giờ chống lại một đất nước.
Lực lượng của một người cũng có hạn.
“Nếu như bên phía trợ lý Trương không tạo được bất kỳ tác dụng gì thì lần này có thể chúng ta thật sự sẽ phải đem Tây Vực này giao lại cho bên ngoài.
Cao Phong đưa tay sờ mũi một cái, than thở lên tiếng.
Mà người vẫn luôn kích động từ nãy tới giờ là Long Tuấn Hạo lúc này cũng chỉ khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Cho dù anh ta không thích nghĩ quá nhiều nhưng trong lòng anh ta cũng biết rõ, lực lượng của một đất nước mạnh mẽ đến mức nào.
Mặc dù số người của Hoa Kỳ không thể so với Việt Nam thế nhưng cũng không phải là ít!
Nếu bọn họ thật sự muốn dùng nhân lực của cả nước để nhắm vào khối tập đoàn Phong Hạo thì bên phía đám người Cao Phong sẽ không có một người nào có thể chống lại được.
Nói một cách chính xác thì bọn họ cũng không cần phải dùng toàn bộ lực lượng của cả nước cũng có thể tiêu diệt khối tập đoàn Phong Hạo dễ như trở bàn tay.
Bọn họ không chỉ có xe tăng mà còn có những loại vũ khí, trực thăng chiến đấu tân tiến nhất.
Hỏa tiễn xác định vị trí, hỏa tiễn đối đất và hàng loạt những loại vũ khí hạng nặng khác.
Thậm chí có một số loại vũ khí mà ngay cả những người bình thường cũng chưa từng nghe nói.
Dưới tình hình như thế thì sao có thể liều mạng được?
“Anh Phong, chúng ta rút lui trước đi.”
“Nếu không một lát nữa có thể sẽ phải đánh đấy.”
Long Tuấn Hạo suy nghĩ một chút, sau đó quay sang nói với Cao Phong.
Cao Phong hơi do dự một chút, thật sự thì trong lòng anh cảm thấy mình hẳn là nên cho người của mình rời khỏi nơi này.
Nếu quá cứng rắn với bên phía Hoa Kỳ thì chắc chắn sẽ chịu nhiều thiệt thòi.
Nhưng nếu bây giờ bỏ đi liền thì còn phía Hoa Kỳ nên tính thế nào đây?
Dù sao thì từ trước tới giờ Hoa Kỳ luôn thích bắt nạt kẻ yếu.
Nếu Cao Phong càng biểu hiện ra là mình sợ hãi thì bọn họ sẽ càng quá đáng hơn.
“Nếu không thì anh Phong cứ về trước đi, chúng tôi sẽ ở lại nơi này theo dõi xem rốt cuộc Hoa Kỳ đang có tính toán gì.”
“Ít nhất thì trước mắt chúng ta cứ thăm dò bọn họ trước đã rồi tính sau, tìm hiểu xem rốt cuộc họ muốn làm gì.”