RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4248

“Tôi thật sự không rõ, trong tay anh chỉ có không đến tám nghìn người.”

“Là ai cho anh lá gan, ai cho anh sức mạnh tới trêu chọc tôi, hả?”

Cao Phong bỗng nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, đánh mạnh một quyền vào lỗ mũi Gorden.

“Bộp! Răng rắc!”

Xương sống mũi của Gorden bị đập nát bấy trong nháy mắt, anh ta bị gãy mũi ngay tại chỗ.

“A!”

Gorden kêu rên liên hồi, máu mũi bắn mạnh ra trong nháy mắt.

“Tôi sai rồi, tôi hối hận rồi, tôi thật sự biết lỗi rồi.”

Lúc này trong lòng Gorden thực sự hối hận đến mức cực hạn, ngay cả ruột cũng sắp hối hận đến mức xanh lét.

Anh ta chỉ biết Cao Phong sở hữu tài sản trăm tỷ ở Việt Nam, nhưng anh ta không biết Cao Phong lại là bá chủ Nam Cương!

“Anh sai rồi, nhưng đã muộn.”

Cao Phong cắn răng tiến lên, một tay anh nắm lấy cổ áo Gorden của, vung cú đấm mạnh lần nữa.

“Bốp! Bốp! Bốp!”

Quyền đánh càng tung ra càng mạnh, quyền đánh càng tung ra càng độc ác.

Trong cả sân chỉ có thể nghe thấy âm thanh không ngừng đánh đập mạnh bạo của Cao Phong.

Mà Gorden chỉ thấy khuôn mặt của mình như bị người ta dùng búa tạ rắn nện vào người, cảm giác đau đớn truyền đến não không thể chịu đựng nổi.

Anh ta thậm chí còn thấy được đầu khớp xương trên mặt mình cũng bị Cao Phong đập rạn nứt, cảm giác đau đớn kéo tới từng đợt, khiến anh ta hôn mê tại chỗ.

“Tôi thật sự biết sai rồi, tôi thật sự sai rồi…”

Con mắt Gorden đỏ ngầu, lỗ mũi chảy máu, hàm răng bị gãy bảy tám cái răng, trên mặt sưng phù.

Cao Phong lắc lắc bàn tay, vươn tay lấy dao găm bên hông ra, rồi trực tiếp dí trên cổ của Gorden.

“Chuyện, là do mấy người Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu dựng lên.”

“Ngày hôm nay tôi giết mấy người trước, để thực hành cho hơn ba trăm nghìn anh em xem! Cũng dùng máu đỏ của mấy người để hiến tế máu!”

“Sau đó tôi sữ bắt đầu tàn sát Tây Vực, không chết không dừng!!”

Hai mắt Cao Phong đỏ lên, anh giơ dao găm thật cao lên, đâm thẳng vào trái tim Gorden.

“Anh rể, đợi đã!”

Ngay vào lúc này, Kim Vũ Kiên bỗng nhiên hô một tiếng, ngăn cản động tác của Cao Phong.

Cao Phong giơ dao găm trên không trung, ánh mắt anh nhìn chằm chặp Gorden, sau đó mới chậm rãi đứng dậy.

“Vũ Kiên, mấy người không cần khuyên anh.”

“Hiện tại anh đã không trông mong anh ta có thể nói ra tin tức của Tuyết Mai, mà, anh cũng muốn đánh Tây Vực này.”

Cao Phong chậm rãi đứng dậy, ngăn lại câu nói kế tiếp của Kim Vũ Kiên trước.

Nhưng Kim Vũ Kiên chỉ lắc đầu, sau đó đi cùng Cao Tử Hàn qua đây.

“Anh rể, giao hai người họ cho chúng em.”

Kim Vũ Kiên nói một tiếng, sau đó lại nhận lấy dao găm từ trong tay Cao Phong.

“Hả?”

Lúc này Cao Phong sửng sốt, anh hơi nghi hoặc nhìn hai người.

“Chúng em, không phải bình hoa.”

“Chúng em, cũng có thể cùng anh cùng nhau xây dựng cái nhà này.”

Kim Vũ Kiên không giải thích nhiều, sau đó cô ấy cắn răng nhìn Gorden, cầm dao găm đi tới.

“Đứng lại, em định làm cái gì?”

Cao Phong nhíu mày quát lớn.

“Anh Phong, chúng em đã quyết định xong, anh không cần phải để ý đến.”

Cao Tử Hàn ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên nhìn Cao Phong nói thật.

Mà trong tay của cô xuất hiện một con dao găm nhỏ.

Nhìn khuôn mặt dễ thương thuần khiết không tì vết của Cao Tử Hàn, Cao Phong không nhịn được hơi ngẩn ngơ.

Bình luận

Truyện đang đọc