RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2648

Quả nhiên, ngay cả hình vẽ như ẩn như hiện ở bên trong kia, cũng đều giống nhau như đúc.

Vật này, tuyệt đối không sai được.

Bây giờ ngay cả đồ cũng đã bày ra trước mắt, cũng không thể tùy Kim Tuyết Mai tin hay không tin nữa.

“Nhưng mà tôi vẫn không, nhưng mà tôi vẫn có chút không thể chấp nhận được.”

“Làm sao lại, làm sao mà cha lại không phải là cha của tôi nữa rồi.” Kim Tuyết Mai thực sự là không nghĩ ra.

Cô gọi Kim Ngọc Hải là cha trong hơn hai mươi năm, bỗng nhiên có một ngày, có người nói cho cô rằng, Kim Ngọc Hải chẳng qua chỉ là cha nuôi của cô.

Mà cha mẹ ruột của cô lại là người khác.

Chuyện này nếu như đổi lại là ai, sợ rằng cũng đều có chút không cách nào tiếp nhận được đúng chứ?

Cho nên, biểu hiện lúc này của Kim Tuyết Mai cũng là lẽ thường với bản năng của con người.

“Tuyết Mai, chú biết trong lúc nhất thời cháu không cách nào tiếp nhận được chuyện này, nhưng, đây là sự thật.”

“Chú nghe nói, Kim Ngọc Hải quả thật là đã đối xử với cháu không tệ.”

“Cho nên chú cũng đã chuẩn bị giúp ông ấy một phen rồi, không phải là bây giờ ông ta không có chuyện gì làm sao?”

“Vị trí trong cơ quan nhà nước của Thành phố Hà Nội này, bảo ông ấy cứ tùy tiện chọn.” Thân thể của Diệp Thiên Long hơi nghiêng về phía trước, nói rất là nghiêm túc.

Chỉ có ông ta và Trọng Dương Bình hiểu rõ, hành động này của Diệp Thiên Long là đang cảm ơn ân tình của Kim Ngọc Hải.

Còn về Kiều Thu Vân, Diệp Thiên Long cũng coi như là có chút hiểu, cứ xem Cao Phong giải quyết như thế nào đi.

“Cha của tôi… Ông ấy là người như thế nào?”

Kim Tuyết Mai im lặng rất lâu, sau đó mới hỏi nhỏ.

Một câu nói này, khiến cho Diệp Thiên Long sửng sốt tại chỗ.

“Cái này…” Diệp Thiên Long lắc đầu cười khổ, cảm xúc trong lòng hỗn loạn và ngổn ngang.

“Cha của cháu, ông ấy, là người không phụ lòng Việt Nam, không phụ lòng chiến bào trên người và ngôi sao trên cầu vai, cũng không phụ lòng tất cả mọi người bên cạnh mình…”

“Nhưng mà, người duy nhất ông ấy có lỗi, chính là hai mẹ con của cháu.” Lúc Diệp Thiên Long nói những lời này, nói rất là nghiêm túc.

Vừa nói, vừa hơi ngẩng đầu lên, tựa như đang nhớ lại chuyện cũ.

Trên thực tế, ông ta chỉ là muốn ngẩng đầu lên, vì không muốn để cho bị người thấy nước mắt mà thôi.

“Có lỗi với tôi và mẹ của tôi sao…” Kim Tuyết Mai cầm hai miếng ngọc bội, như có điều suy nghĩ mà gật đầu một cái.

“Đúng vậy, thật xin lỗi cháu và mẹ của cháu, liên quan đến tung tích của mẹ cháu, chú ở bên đây cũng đang tìm.”

“Nhưng những năm gần đây, vẫn không hề có được tin tức gì, nếu như có thể tìm được, chú sẽ để cho mẹ con hai người nhận nhau.”

Diệp Thiên Long lần nữa nhìn về phía Kim Tuyết Mai, thần thái và giọng điệu đều vô cùng nghiêm túc.

“Được…” Kim Tuyết Mai không biết bây giờ mình có tâm trạng như thế nào, chỉ có thể máy móc mà gật đầu một cái.

“Nếu như cháu không ngại, sau này, chú sẽ là… Chú, là cha của cháu!”

“Bất kể cháu gặp phải khó khăn gì, đều có thể nói cho chú, chú nhất định sẽ giải quyết giúp cháu.”

“Dù là cháu có chọc thủng một lỗ trên trời cao, chú cũng sẽ thay cháu ngăn chặn tất cả tai nạn.”

Thân thể của Diệp Thiên Long lại lần nữa nghiêng về trước, rất muốn đưa tay ra, chạm đến gương mặt của Kim Tuyết Mai một lần, nhưng sau đó lại như phải chạm điện, nhanh chóng rụt trở về.

“Cảm ơn…” Kim Tuyết Mai lần nữa gật đầu.

Mà đám người Long Tuấn Hạo lúc này, trong đầu của người nào cũng đều ù lên.

“Con mẹ nó, con mẹ nó, tôi đi hút điếu thuốc trước đã, hút điếu thuốc…”

Long Tuấn Hạo lấy một điếu thuốc ra ngậm lên môi, nhưng mà bàn tay run rẩy, thật sự là đánh không ra lửa.

“Ông trời của tôi ơi! Cuối cùng vẫn là anh Phong được kiêu ngạo! Thân phận bây giờ của chị dâu Tuyết Mai, nói là công chúa của Việt Nam cũng không quá đáng hứ?” Trên mặt của Liễu Tông Trạch cũng tràn đầy vẻ ngơ ngác.

“Không quá đáng, tuyệt đối không quá đáng.” Long Tuấn Hạo gật đầu liên tục.

“Trâu bò! Lần này xem ra anh Phong thật sự là sẽ được cất cánh rồi.” Trong lòng của Liễu Tông Trạch cũng đang kịch liệt chấn động.

Bình luận

Truyện đang đọc