RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3424

“Vâng vâng vâng!” Người đàn ông trung niên vội vàng dừng tay, sau đó ra lệnh cho mọi người: “Cho mấy người mười phút, dọn sạch tất cả phòng trong khách sạn. Tất cả đều nhường cho người của anh Phong ở trọ.”

Lễ tân sửng sốt, nhỏ giọng nói: “Anh Đông, hôm nay có mấy nhân vật lớn thuê phòng…”

“Nhân vật lớn gì? Trả lại gấp đôi tiền cho họ, đuổi hết cho tôi!” Người đàn ông trung niên không kiên nhẫn xua tay. Nhân vật lớn ư? Lớn đến mấy cũng lớn bằng Cao Phong không? Nói đùa, Cao Phong là ai? Đó là vị thần đã đạp cả Đà Nẵng dưới chân! Đó chính là ông nội mình! Trước mặt Cao Phong thì có nhân vật lớn mới là lạ.

“Vâng vâng.” Lễ tân vội đáp, sau đó chuẩn bị đi làm.

“Không cần, dọn ra một tầng là được.” Cao Phong thản nhiên xua tay.

Người đàn ông trung niên suy nghĩ một lát, cuối cùng không dám cãi lời Cao Phong nên vội gật đầu đồng ý: “Anh Phong chờ một lát, tôi sẽ kêu người dọn dẹp phòng ở tầng cao cấp nhất!” Sau đó ông ta tiếp tục đi chỉ huy nhân viên.

Cao Phong trở về bên cạnh Kim Tuyết Mai, ngồi xuống nghỉ ngơi. Anh Đông không dám quấy rầy, thành thật rụt cổ đứng bên cạnh.

“Sao nào? Thấy chồng em lợi hại chưa?” Cao Phong ra vẻ ngạo nghễ trêu đùa Kim Tuyết Mai.

“Xí, chẳng qua là ở lại khách sạn thôi mà, có gì hơn người.” Kim Tuyết Mai cố ý chu môi, khinh thường nói.

“Buồn cười! Cả Đà Nẵng này đều là của chồng em!” Cao Phong xắn cổ tay áo, uống một ngụm nước.

“Hừ, em không tin.” Kim Tuyết Mai lắc đầu.

Cao Phong cười khẽ, cũng không giải thích thêm. Đúng lúc này, bỗng có ánh đèn chói mắt xuất hiện trước cửa khách sạn. Người trong khách sạn đều quay ra nhìn, lúc này mới thấy đâu chỉ là một ánh đèn, mà là mười, ba mươi, một trăm ánh đèn ấy chứ! Không dưới trăm chiếc xe đều bật đèn pha xếp thành hàng dài, nối đuôi nhau chạy vào khách sạn. Nhìn gần thì mới thấy tất cả đều là siêu xe hàng đầu. Rolls-Royce, Bentley, Maybach, Lincoln limousine, Porsche Panamera… Mỗi chiếc siêu xe đều như hổ dữ trong đêm, làm rung động lòng người. Chiếc xe kém cỏi nhất trong đoàn xe này ít ra cũng phải hơn 3 tỷ đồng. Người đi đường đều bị rúng động vì cảnh tượng này.

“Khách sạn của hội Đông Chiểu sắp tổ chức yến tiệc gì à?”

“Shhh! Không đơn giản đâu, hình như chiếc xe kia là xe của người giàu nhất Đà Nẵng?”

“Đâu chỉ là người giàu có, hình như kia là biển số chuyên dụng của công chức!”

Chỉ thoáng chốc, vô số người đứng bên ngoài bàn tán xôn xao.

Ngay sau đó, cửa xe mở ra, lần lượt từng người đàn ông người phụ nữ trung niên bước xuống xe. Mỗi người đều mặc tây trang đi giày da, phong thái như người thành đạt. Đồng hồ cả tỷ bạc đeo trên cổ tay cùng với đai lưng Hermes trị giá cả trăm triệu càng khiến người ta líu lưỡi.

“Ôi trời ơi! Nhân vật lớn! Nhân vật lớn!”

“Chủ tịch tập đoàn Ninh Hải, còn có người của nhà họ Viên nữa chứ.”

“Kia là chủ tịch đương nhiệm của nhà họ Mai đúng không? Tài sản cũng trên cả ngàn tỷ ấy chứ!”

“Khách sạn hội Đông Chiểu này làm gì mà lại khiến cho tất cả ông lớn ở Đà Nẵng đều đến ủng hộ vậy?”

Người chung quanh đều kinh ngạc vô cùng, chính vì những người vừa bước xuống xe này đều có tài sản khổng lồ, thanh danh hiển hách. Đằng sau vẫn còn những chiếc xe chạy tới, bật đèn pha suốt chặng đường cứ như là sợ đến muộn. Cao Phong ban đầu còn nghi hoặc, nhìn thấy những gương mặt quen thuộc như Mai Hoàng Thiên, anh không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu. Vốn định đến Đà Nẵng kín tiếng, ai ngờ vẫn để mọi người biết. Không biết bên phía ông Trần có chịu nổi áp lực không đây.

“Cao Phong, đây đều là nhân vật lớn ở Đà Nẵng kìa.” Kim Tuyết Mai mở to mắt, khẽ lẩm bẩm. Hôm đó cô tổ chức lễ cưới với Cao Phong ở thủ đô, cũng có không ít người ở Đà Nẵng đến dự. Nhưng trong lễ cưới, số lượng khách đâu chỉ hơn vạn người? Kim Tuyết Mai chỉ vội vã làm lễ cưới rồi được Cao Phong đưa lên lầu, cho nên cô không nhớ có ai đến dự. Bây giờ mới coi như gặp mặt, nhưng cô không biết quan hệ của những người này với Cao Phong.

“Kia là… Chủ tịch tập đoàn Ninh Hải đúng không? Lúc trước tập đoàn Ninh Hải đến Hà Nội phát triển, ông nội còn muốn tiếp xúc với họ, nhưng bị từ chối ngoài cửa.”

“Trời ơi, nhiều nhân vật nổi tiếng quá!” Kim Tuyết Mai mở to mắt, liên tục cảm thán. Lúc trước cô cũng ở công ty nhà họ Kim mấy năm nên đương nhiên biết về chủ tịch tập đoàn có danh tiếng. Hơn nữa hồi đó, Kim Tuyết Mai, thậm chí là toàn bộ công ty Thiên Kim đều sẽ không được những người này để mắt.

“Vậy à? Còn có chuyện bị từ chối ngoài cửa cơ à?” Cao Phong sửng sốt hỏi lại.

“Đúng thế. Tập đoàn Ninh Hải là doanh nghiệp ba đời, mỗi thế hệ đều vô cùng xuất sắc, tài sản tích lũy ít ra cũng phải có mấy chục ngàn tỷ!” Kim Tuyết Mai gật đầu, nghiêm túc nói. Cô không biết các ông lớn tụ tập đến đây để làm gì.

“Mấy chục ngàn tỷ, đúng là không ít…” Cao Phong cười khẽ, chậm rãi đứng dậy, hơn nữa còn thuận tay kéo Kim Tuyết Mai đứng lên.

Hơn một trăm người mặc tây trang đi giày da bước vào khách sạn.

“Cậu Phong!”

“Cậu Phong về Đà Nẵng mà sao không báo với tôi một tiếng?”

Bình luận

Truyện đang đọc