RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2617

“Tôi cũng đã tới đây rồi, cô ta còn đang chờ đợi cái gì nữa chứ?”

Cao Phong cười nhạt, người trong miệng anh đang nói, đương nhiên chính là Phạm Thanh Nhiên.

“Cô ấy…” Tên thanh niên sửng sốt một chút.

“Con mẹ nó, thật là một tên ngu đần, xếp hàng thì cứ xếp hàng đi, còn thật sự con mẹ nó cho rằng bản thân mình là đội trưởng hay sao?” Long Tuấn Hạo há mồm mắng một câu.

Mà trong nháy mắt, tên thanh niên kia cũng lập tức ngẩng đầu lên, căm tức nhìn vế phía Long Tuấn Hạo.

Anh ta không dám có lời nói hay hành động như thế nào đối với Cao Phong, nhưng ngày hôm nay, anh ta nhất định phải dạy dỗ Long Tuấn Hạo một phen thật tốt.

“Anh Phong, tên thuộc hạ này của anh đã nhiều lần cản trở việc thi hành công vụ.”

“Hơn nữa anh ta còn công khai nhục mạ nhân viên nhà nước, bây giờ tôi phải còng tay bắt anh ta lại.”

“Điều này là hợp tình hợp lý, không biết anh Phong có ý kiến gì hay không?” Tên thanh niên kia cất giọng nghiêm chỉnh hỏi.

Anh ta vô cùng có lòng tự tin, nếu như Cao Phong dám công khai cãi lại, vậy thì cũng sẽ đập cho anh một tội danh, chống người thi hành công vụ.

Đến lúc đó, Cao Phong cũng phải đi theo chân Long Tuấn Hạo, cùng nhau vác cái nồi trên lưng, vô cớ phải gánh tội.

Cho nên, chỉ cần Cao Phong không ngốc, thì anh cũng chỉ có thể trơ mắt mà nhìn Long Tuấn Hạo bị bắt lại.

Nhưng, Cao Phong vẫn không hề có một chút hoảng hốt nào.

Chỉ thấy Cao Phong đốt một điếu thuốc, hút sâu một hơi, sau đó chậm rãi ngẩng đầu lên, nói: “Anh thử động vào cậu ta một chút xem, thử đi?”

Giọng điệu bình tĩnh, nhưng lại ngông cuồng tới cực điểm.

Ai cũng không thể nào nghĩ tới được câu trả lời này của Cao Phong.

“Ôi chao! Cao Phong vậy mà lại dám công khai chống đối việc thi hành công vụ, đây rõ ràng là tự tìm cái chết mà!”

“Kích động rồi, thật sự là đã có chút kích động rồi!”

“Vốn chỉ là chuyện của Long Tuấn Hạo, nhưng mà bây giờ, Cao Phong vậy mà lại tự kéo chuyện đến quấn vào chính mình!”

Những người đang vây xem ở phía ngoài cửa kia đều không kìm được mà bật ra một tiếng thở dài, cảm thấy hành động như vậy của Cao Phong thật sự là có chút kích động.

“Anh Phong, lời này của anh là có ý gì?” Tên thanh niên kia đột nhiên giận dữ.

Nói thế nào đi nữa thì anh ta cũng đại biểu cho quyền lực nhà nước, Cao Phong dám công khai chống lại?

“Không có bất kỳ ý tứ gì khác, chỉ là muốn bảo anh động vào cậu ta một chút thử xem.” Giọng nói của Cao Phong vẫn rất bình thản.

Thấy được dáng vẻ này của Cao Phong, trong lòng của đám người Lâm Vạn Quân và Long Tuấn Hạo bỗng nhiên cảm thấy yên tâm và an ổn trở lại.

Cao Phong luôn luôn có thể mang đến cho bọn họ cảm giác an toàn vô tận.

Giọng điệu bình thản, vẻ mặt dửng dưng, nhưng lại hàm chứa khí thế mạnh mẽ và bá đạo đến vô cùng, vô tận.

Chỉ cần đứng ở sau lưng của anh là sẽ có thể được bảo vệ an toàn tuyệt đối.

“Anh cho là tôi không dám?” Tên thanh niên kia hét lớn lên một tiếng, sau đó đột nhiên vẫy tay.

“Mới vừa rồi cậu ta cũng nhục mạ chúng ta, bắt lại!”

Chỉ một thoáng, bảy, tám thành viên trong cơ quan thể chế nhà nước đã đi lên giúp đỡ.

Hơn hai mươi nhân viên mặc đồng phục đều không chùn bước chân mà phóng về phía Long Tuấn Hạo.

“Người của tôi, chỉ có tôi có thể động vào.”

“Ai động vào cậu ta một cái, tôi sẽ để cho người đó không đi ra được khỏi Công ty Bất động sản Phong Mai này.”

Cao Phong hút thêm một hơi thuốc dài, khạc ra một vòng khói mờ, sau đó dửng dưng nói.

Nghe được câu này, đám người phía tên thanh niên kia có chút hơi sửng sốt.

Khí thế mạnh mẽ và ngông cuồng của Cao Phong, ngày hôm nay coi như là bọn họ đã gặp được rồi.

Trong lòng lại không nhịn được mà nổi lên suy đoán, nếu như bọn họ thật sự động vào Long Tuấn Hạo, Cao Phong có dám ra tay với bọn họ hay không?

Cho nên, trong lúc nhất thời, tất cả đều có chút do dự.

“Cậu Phong, uy phong thật là lớn đấy nhỉ!”

Đang lúc ấy thì, từ bên ngoài cửa truyền tới một giọng nói mang theo cả tiếng cười.

Bình luận

Truyện đang đọc