Chương 3807
“Bên cậu đừng thả lỏng cảnh giác, đề phòng đám Đức Khánh đánh lén.”
Cao Phong xoa nhẹ huyệt thái dương, sau đó giọng điệu nghiêm túc dặn dò.
“Vâng, anh Phong, anh yên tâm đi.”
Liễu Tông Trạch cũng nghiêm túc gật đầu.
Cao Phong lại dặn dò Liễu Tông Trạch vài câu, mới chậm rãi cúp điện thoại.
“Anh Phong, anh đang sợ gì thế?”
“Đừng nói là có quy định gì đó kia, cho dù không có quy định đó.”
“Hiện giờ cường đạo Nam Cương đã chết ba mươi ngàn người, hơn nữa còn có… Khụ…”
“Dù sao bọn họ dám qua đó, vậy chẳng phải là chết chắc à.”
Long Tuấn Hạo bĩu môi, giọng điệu vô cùng khinh thường.
Hiện giờ cường đạo Nam Cương đã chết ba mươi nghìn binh lực, mà bên khối tập đoàn Phong Hạo thì sao?
Cho dù bị Long Tuấn Hạo dẫn đi ba mươi nghìn người, vẫn còn có gần hai trăm nghìn người.
Dưới chênh lệch rất lớn như vậy, Đức Khánh dám qua đó, thì chính là chịu chết!
Cao Phong nhíu mày nhìn Long Tuấn Hạo một cái, sau đó nhẹ giọng nói: “Chẳng trách mấy ngày hôm trước Tông Trạch còn châm chọc cậu với tôi, cái đầu này của cậu, đúng là khi thì thông minh khi thì ngu ngốc.”
Long Tuấn Hạo nghe thấy thế thì sửng sốt, gương mặt hơi đỏ lên.
“Không phải mấy ngày hôm trước cậu phân tích rất thông thuận sao, bên trong cường đạo Nam Cương có vũ khí quân đội.”
“Hơn nữa người tối đó tới Tam Giác Vàng đánh bất ngờ, cũng có người không phải cường đạo Nam Cương, cậu còn chưa nghĩ ra được cái gì sao?”
Cao Phong nói tới đây, dừng một lát, còn chưa để Long Tuấn Hạo suy nghĩ ra, đã mở miệng nói thẳng: “John ra tay rồi.”
“Cái gì?”
Long Tuấn Hạo nghe thấy thế thì sửng sốt.
Cao Phong không vội vàng trả lời, mà vươn tay chỉ về phía đại chiến ở nơi xa.
Lúc này âm thanh ở vùng đất đó đã bình ổn, rơi vào trầm tư.
“Gần bốn mươi nghìn cường đạo Cảnh Đông, chưa tới một tiếng đã bị ba mươi nghìn cường đạo Nam Cương đánh thành cặn.”
“Ngoại trừ John trợ giúp, còn có khả năng khác sao?”
Cao Phong mỉm cười, giọng điệu vô cùng tự tin.
Nhưng nhìn dáng vẻ của anh, giống như chuyện John ra tay, cũng không thể khiến anh có một chút khẩn trương.
“Mẹ kiếp, tôi đã bảo rồi mà, thì ra là thế.”
“Anh Phong, có phải John bảo người của ông ta gia nhập vào trong cường đạo Nam Cương, thành thành viên của cường đạo Nam Cương, sau đó đối kháng với chúng ta?”
Cuối cùng Long Tuấn Hạo cũng hoàn toàn nghĩ thông suốt.
“Đúng vậy!”
Cao Phong gật đầu, quả thực là John đã làm ra quyết định như vậy.
Nhưng mà chuyện này không có gì kỳ lạ.
Đối mặt với tình hình của cường đạo Nam Cương hiện giờ, John chỉ có hai lựa chọn.
Từ bỏ cường đạo Nam Cương, vậy thì khối tập đoàn Phong Hạo chắc chắn sẽ một mình độc chiếm, sau đó quét sạch hoàn toàn cường đạo Nam Cương.
Từ nay về sau, các đường biên giới của Việt Nam kéo dài về phía tây hàng trăm dặm, đều có thể thái bình.
Hoặc là ông ta liều mạng bảo vệ cường đạo Nam Cương, đặt quyền lực của mình lên hàng đầu, mới có thể giữ được liên minh Nam Cương.
Cho nên ông ta làm ra quyết định như vậy, Cao Phong cũng không bất ngờ.
“Nhưng mà người Cao Phong tôi muốn giết, đừng nói là John.”
“Cho dù thần tiên tới đây, cũng không thể bảo vệ được, không tin, cậu nhìn mà xem.”
Ánh mắt Cao Phong nhìn về phía khu vực Nam Cương, trên gương mặt tràn ngập lạnh lùng.
“Mẹ kiếp, anh Phong, đây là chuyện tốt mà!”
“Vậy mà John dám làm như thế, như vậy ông ta làm trái với ước định đúng không?”