RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4484

“Cô thấy đấy, tôi đã nói rồi mà, bạn bè với nhau thì phải tin tưởng lẫn nhau.”

“Cậu ấy chưa bao giờ khiến người ta thất vọng.”

Lý Khải Kiệt đánh thêm một lần nữa, bộp một tiếng, gậy đập vào bóng.

“Đi thôi, đi đón bạn tôi nào.”

Lý Khải Kiệt đưa gậy cho nữ trợ lý, quay người đi về phía Cao Phong.

Mặt nữ trợ lý đỏ bừng lên, trong lòng ngoại trừ ngạc nhiên thì còn thấy hơi xấu hổ.

Cao Phong đến thật rồi!

Anh thực sự không sợ chết sao?

Hay là anh quá tin tưởng Lý Khải Kiệt?

Tin tưởng đến mức có thể giao phó tính mạng của mình cho đối phương sao?

Cô ta là phụ nữ, rất khó có thể hiểu được loại tình cảm này.

“Cậu Phong, chúng ta lại gặp nhau rồi!”

Lý Khải Kiệt đi tới trước mặt Cao Phong, ôm anh một cái.

“Đúng vậy, lại gặp nhau rồi.”

Cao Phong vươn tay vỗ lên lưng Lý Khải Kiệt, cười trả lời.

“Đi thôi, chúng ta vào trong nhà rồi nói.”

Lý Khải Kiệt chào Cao Phong xong thì đi về phía chỗ nghỉ ngơi.

Đến khi mọi người ngồi xuống thì nữ trợ lý nhanh chóng mang trà lên.

“Tôi cứ nghĩ hôm nay chỉ có một mình tôi uống trà thôi đó.”

Lý Khải Kiệt vừa rót trà cho Cao Phong vừa cười nói với anh.

“Ông Jason nói đùa rồi, bạn bè có lời mời, dù bận hơn nữa tôi cũng phải tới.”

Cao Phong xua tay, lại hỏi tiếp: “Tôi nhớ ông Jason thích rượu vang, đúng chứ?”

Lý Khải Kiệt cười ha hả, đáp lại: “Hôm nay chúng ta không uống rượu, uống trà Việt Nam thôi!”

Ai cũng có thể nhận ra, từ lúc Cao Phong đến, Lý Khải Kiệt vui vẻ từ tận đáy lòng.

Dù sao, ai cũng hy vọng có người tin tưởng mình.

Mà Cao Phong có thể tới đây một chuyến chính là thể hiện thái độ của mình.

Mặc dù Lý Khải Kiệt không nói ra khỏi miệng nhưng trong lòng ông ta chất chứa biết bao cảm động?

Lần này Cao Phong tới đây chính là liều cả tính mạng đó!

Mà quá trình liều mạng ấy chỉ vì một lời mời của Lý Khải Kiệt.

Có thể tưởng tượng được ra rằng lúc này trong lòng Lý Khải Kiệt vô cùng cảm thán.

Mấy năm nay, ông ta giao du khắp nơi nhưng có thể có một người tin tưởng ông ta như Cao Phong thì e rằng không thể tìm thấy người thứ hai.

“Ông Jason, ông tìm tôi chắc chắn là có chuyện gì đúng không?”

Cao Phong không khách khí, nâng tách trà lên nhấp một ngụm rồi hỏi.

“Chuyện gì?”

Lý Khải Kiệt cười nói: “Cậu Phong có thể tới đây một chuyến thế này, chẳng có chuyện gì khác đáng nhắc đến cả.”

Câu nói này khiến Cao Phong yên tâm không ít.

Lần này anh đến đây, trong lòng cũng thấp thỏm không yên.

“Ông Jason nói vậy thì tôi cũng hiểu rồi.”

Cao Phong hơi cân nhắc hai giây rồi khẽ mỉm cười nói.

Trước đó, anh vẫn có chút nghi ngờ, nhưng sau khi gặp được Lý Khải Kiệt và nghe thấy lời ông ta nói thì anh đã sáng tỏ thông suốt rồi.

Anh đến đây thực sự là một lựa chọn khó khăn.

Bây giờ xem ra, Lý Khải Kiệt cũng đưa ra một lựa chọn khó khăn.

Nhưng Cao Phong đã đến, chắc hẳn Lý Khải Kiệt cũng có đáp án rồi.

Cao Phong cũng không ngờ được, với sức mạnh của tập đoàn Hà Đô ở Hoa Kỳ…

Hôm nay đến đây là đúng rồi!

“Cậu Phong, uống trà đi!”

Cả Lý Khải Kiệt và Cao Phong đều không nhắc đến chuyện xảy ra gần đây, chỉ đơn giản nói chuyện phiếm mà thôi!

Bình luận

Truyện đang đọc