Chương 4549
Tuy nhiên, trợ lý Trương sẽ không vạch trần anh ta.
“Đúng vậy, anh George.”
Trợ lý Trương cười nhạt.
“Thực ra, trợ lý Trương không nên ở đây.”
Anh ta cười khúc khích, sau đó nhìn thẳng vào trợ lý Trương và nói thẳng.
Về phần Cao Vũ bên cạnh, anh ta cũng không thèm nhìn.
“Họ đã vi phạm các quy tắc ở Hoa Kỳ, tất nhiên chúng tôi phải đến.”
Khi trợ lý Trương nghe George nói điều này, anh ta ngay lập tức dừng nụ cười trên mặt.
“Những người lính của quân đoàn Hoa Kỳ đã thiệt mạng và họ xứng đáng nhận được công lý.”
“Vấn đề này, Hoa Kỳ đã nộp đơn lên liên hợp hội và đã được biểu quyết thông qua.”
“Bọn họ tiến vào Tây Vực để chống lại khối tập đoàn Phong Hạo và điều đó là chính đáng. Trợ lý Trương đang có ý gì?”
“Đây là biểu quyết nhất trí của liên hợp hội. Trợ lý Trương ngăn cản lúc này là muốn chống lại toàn bộ liên hợp hội hay sao?”
Khi George nói những lời này, trong mắt anh ta có một chút giễu cợt, và một chút khinh thường.
Ngay cả khi Việt Nam đã gia nhập liên hợp hội nhưng vẫn có rất nhiều người coi thường Việt Nam.
Ở đâu có người thì sẽ bị kỳ thị, nhưng ở liên hợp hội, Việt Nam vẫn luôn bị kỳ thị.
Trợ lý Trương trầm mặc một hồi, sau đó nói: “Nói tóm lại, Tây Vực là nơi tiếp giáp với biên giới Việt Nam của chúng tôi.”
“Việt Nam chắc chắn không thể để một cuộc chiến xảy ra ở đây.”
“Một khi không kiềm chế được, lửa đạn tấn công thì ai có thể chịu nổi?”
George cau mày khi nghe điều này và nói: “Trợ lý Trương, anh và tôi đã trưởng thành, biết chuyện gì quan trọng và chuyện gì không quan trọng.”
“Liên hợp hội có nhiều quốc gia như vậy, vẫn là dựa vào phiếu để quyết định chuyện này, Việt Nam của các người muốn chống đối hay sao?”
“Anh có biết điều này có nghĩa là gì không? Có nghĩa là anh đã không đặt liên hợp hội vào mắt và nó có nghĩa là Việt Nam sẽ bị đuổi khỏi liên hợp hội!”
Khi George nói điều này, khuôn mặt của anh ta trở nên lạnh lẽo.
Ông già người Hoa Kỳ cũng như Paul và những người khác, có ánh mắt chế giễu.
Hoa Kỳ là một cường quốc và một quốc gia phát triển nên sức nặng tất nhiên hơn Việt Nam.
Vì vậy, ngay cả liên hợp hội cũng phải đứng về phía họ, họ mới có được sự tự tin này.
“Ý của anh là, nếu hôm nay chúng tôi ngăn cản thì liên hợp hội sẽ loại trừ Việt Nam đúng chứ?”
Trợ lý Trương chậm rãi quay đầu lại, nhìn George hỏi.
“Việt Nam của các người không phải có câu nhập gia tùy tục hay sao?”
“Ý của chúng tôi là vì đất nước của các người đã gia nhập liên hợp hội thì các người phải tuân thủ các quy tắc.”
“Bằng không, cho dù là ai, bọn họ cũng không có tư cách lưu lại liên hợp hội.”
Trợ lý Trương khi nghe thấy lời này thì sờ cằm, tựa hồ đang suy nghĩ kỹ càng điều gì đó.
Paul và ông già người Hoa Kỳ liếc nhau, cả hai đều nhìn thấy ánh mắt khinh thường từ người kia.
Đừng nói là trợ lý Trương, ngay cả người đứng đầu Việt Nam cũng không dám nói ra lời như vậy, đúng không?
Không cần phải nói, tầm quan trọng của liên hợp hội và sức mạnh của nó.
Các quốc gia tham gia liên hợp hội không thể tùy ý phát sinh chiến tranh với nhau.
Ngoài ra, các hành động của các quốc gia thành viên của liên hợp hội phải chịu sự giám sát chung của liên hợp hội.
Thậm chí có thể nói rằng liên hợp hội là một nơi ẩn náu.
Tham gia vào đây, trở thành một phần của nó, sẽ không bị bên ngoài tấn công.
Tuy nhiên, nếu rút khỏi liên hợp hội, vậy sẽ không được đảm bảo an toàn nữa.
Ví dụ như Việt Nam khi ở trong liên hợp hội sẽ nhận được một ít che chở.
Rốt cuộc, những quốc gia đó vẫn cần cố gắng hết sức để cứu lấy thể diện.
Nhưng một khi rời khỏi nơi này, sẽ lập tức xóa sạch mối quan hệ của mình với liên hợp hội.
Bất kể điều gì xảy ra với Việt Nam, liên hợp hội sẽ không can thiệp.
Vào thời điểm đó, tình hình của Việt Nam thật khó khăn, thật khó để tưởng tượng.
Vì vậy, Paul và ông già người Hoa kỳ nghĩ chắc trợ lý Trương tuyệt đối không dám làm chuyện này.