RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3583

“Anh Phong, anh chưa từng đi lên chiến trường, làm như thế nào có khả năng giải quyết mọi chuyện đẹp như vậy?”

Long Tuấn Hạo gãi gãi đầu, vẫn là không thể nhịn xuống tò mò trong lòng.

Cao Phong hơi hơi xua tay, đốt một điếu thuốc châm rãi rít.

“Thật ra, chiến trường này, cùng ván cờ không khác biệt nhiều.”

“Chém giết trên chiến trường, cũng giống như đánh một ván cờ, bài binh bố trận, điều binh khiển tướng…”

“Nhưng, chưa đến một phút cuối cùng, ai cũng không biết hươu chết sẽ về tay ai.”

“Bởi vì cậu không biết, đối phương lúc đó nhìn có vẻ yếu, mặt sau có phải hay không đang che giấu một cái lưới để giết chết chúng ta.”

Cao Phong nói tới đây, đôi mắt hơi hơi nheo lại.

Báo cáo trận chiến đầu tiên này thắng lợi, Cao Phong thật sự vui vẻ, nhưng cũng không phải vui vẻ đến không kìm chế được.

Muốn chân chính quét sạch Nam Cương, con đường anh phải đi còn rất dài.

Long Tuấn Hạo gật gật đầu, cũng không biết có nghe hiểu hay không.

“Anh Phong, em nghe giọng điệu anh, giống như có chút lo lắng?”

Liễu Tông Trạch nhẹ nhàng nhướng mày, sau đó nhẹ giọng hỏi.

“Đúng vậy, tôi có chút lo lắng.”

“Chúng ta có thể thuận lợi bắt đầu như vậy, đó là bởi vì những người này bọn họ chỉ là một số ít quân lính ở đó.”

“Hơn nữa, chúng ta lại xuất chiêu bất ngờ đánh cho bọn họ không kịp dự phòng, cho nên mới có thể thắng lợi dễ dàng như vậy.”

“Nhưng là về sau, các thế lực khắp nơi đều cảnh giác lên, chỉ sợ muốn lại đánh một trận thắng lợi sẽ không phải đơn giản như vậy.”

“Tuy nhiên trận này cũng chưa có gì xảy ra, thứ tôi càng lo lắng chính là, bọn họ sẽ hợp lại với nhau, đề cử ra một người tổng chỉ huy.”

Cao Phong híp đôi mắt lại, bàn tay hơi hơi nắm chặt.

Quân lính tản mạn quả thực không quá đáng sợ.

Nhưng ai dám chắc những người đi lạc không hợp lại với nhau?

Cao Phong vừa đọc thông tin tình báo do Lâm Thừa Khải đưa ra và tình huống do Long Tuấn Hạo thu thập một cách chi tiết.

Anh cảm thấy Nam Cương này không đơn giản như tưởng tượng.

Anh hy vọng rằng đây chỉ là do mình nghĩ nhiều.

Nhưng dù sao đi nữa vẫn phải đề phòng.

Liễu Tông Trạch và Long Tuấn Hạo nhìn nhau, họ không hiểu ý của Cao Phong: “Anh Phong, anh nói đi, tiếp theo chúng ta sẽ đánh ai ”

Long Tuấn Hạo chỉ dừng lại suy nghĩ, nói một cách đơn giản: “Tiếp theo, ai cũng không đánh.”

“Việc đầu tiên cần làm lúc này là trích xuất một chút lực lượng của Khối tập đoàn Phong Hạo và thành lập một doanh trại mới.”

Bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ dẫn dắt doanh trại mới này và chiến đấu ở Nam Cương.”

Cao Phong nhẹ nhàng nói ra sự sắp xếp tiếp theo.

“Tại sao?” Long Tuấn Hạo vô thức hỏi.

“Mẹ kiếp, đã nói không cần hỏi cái gì, nghe mệnh lệnh là được rồi?” Liễu Tông Trạch có chút không nói nên lời.

“Nhưng em vẫn muốn hỏi.” Long Hạo Nhiên gãi đầu.

Cao Phong liếc nhìn Long Tuấn Hạo và nói: “Tất nhiên là vì những thế lực ở nước ngoài đã biết khối tập đoàn Phong Hạo này là của tôi.”

“Vì vậy, tôi không thể phô trương sử dụng lực lượng của Khối tập đoàn Phong Hạo để chiến đấu.”

“Chúng ta cần thành lập một doanh trại mới, ít nhất có thể ảnh hưởng đến phán đoán của bọn họ.”

“Doanh trại mới, tuyệt đối không được có bất cứ liên quan gì với Khối tập đoàn Phong Hạo, tin tức đều phải tuyệt mật.”

“Còn về tên, nó được gọi là… Vũ Nặc”

Cao Phong nhẹ giọng nói, quyết định thực hiện kế hoạch này.

Đã từng, khi ở thị trấn bi*n đ*ng, Kim Tuyết Mai buộc phải rời khỏi Cao Phong và trở về thành phố Hà Nội.

Cao Phong đã hứa với Kim Tuyết Mai và sau đó thành lập Tập đoàn Vũ Nặc.

Bình luận

Truyện đang đọc