RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4114

Tất cả đều lộ ra gương mặt tái mét, trong mắt tràn ngập kinh hoàng, bộ dạng như muốn xoay người chạy đi.

Trong tình huống như vậy, còn đánh thế nào?

Chỉ sợ còn chưa đánh, đã thua?

Nhân số của đối phương gấp đôi bọn họ, trang bị hoàn hảo, lại càng quăng bọn họ xa mấy ngã tư.

Trong tình huống như vậy, căn bản không có ý nghĩ chiến đấu.

Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu ở trước mặt mười lăm nghìn binh sĩ này, giống như học sinh tiểu học động vào quyền vương Tyson.

Không một người dám đấu lại.

“Mười, chín, tám…”

Khi nói chuyện, người thanh niên dẫn đội của binh sĩ Phong Hạo trực tiếp đếm ngược.

Trong lòng Gorden chấn động mạnh, đại não của Kell cũng sững sờ.

Từng tiếng đếm ngược đó, giống như Tử Thần đòi mạng đang đếm ngược thời gian sống sót của bọn họ, khiến bọn họ càng kinh hồn bạt vía.

Chuyện này, nhất định phải đầu hàng thôi!

“Bốn, ba, hai…”

Ngay lúc Gorden và Kell do dự, người thanh niên dẫn đội của binh sĩ Phong Hạo đã đếm ngược tới cuối cùng.

“Xem ra các người thật sự không muốn sống nữa!”

“Giơ súng!”

Người thanh niên kia ra lệnh một tiếng, mười lăm nghìn binh sĩ Phong Hạo ở phía sau hơi do dự một lát, vẫn cùng giơ súng trong tay lên.

Mà lúc này Cao Phong đứng trước đám Gorden, cho nên mọi người vừa giơ súng như vậy, đứng mũi chịu sào nhắm ngay Cao Phong.

Mười lăm nghìn binh sĩ Phong Hạo hơi nghiến răng, trong lòng hổ thẹn không thôi.

Từ xưa tới nay bọn họ luôn kêu lớn chữ nghĩa trong đầu, lấy Phong làm vương, chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày sẽ dùng súng nhắm ngay Cao Phong.

Nhưng với tình hình hiện giờ, bọn họ không thể không làm như vậy.

Vì thế cho dù trong lòng khó chịu, cũng chỉ có thể nghiến răng chịu đựng.

Chỉ vì kết quả cuối cùng, trong quá trình này xuất hiện một chút phiền phức, bọn họ chỉ có thể nghĩ biện pháp giải quyết.

Cho dù sau này bọn họ quỳ xuống nói xin lỗi Cao Phong, hiện tại cũng chỉ có thể dùng súng chĩa vào Cao Phong!

“Thủ lĩnh Gorden, chúng ta đừng phản kháng! Tuyệt đối không đánh lại được đâu!”

“Đầu hàng! Còn có cơ hội đàm phán, xem bọn họ cần gì, chúng ta sẽ đưa cho bọn họ.”

“Việt Nam còn có một câu tên là, núi xanh còn đấy không lo không có củi đốt, chúng ta nhất định phải đảm bảo mình còn sống!”

“Chỉ có còn sống, mới có cơ hội Đông Sơn tái khởi!”

Lần này Kell luống cuống, vậy mà chủ động bắt đầu khuyên nhủ Gorden đầu hàng.

Còn có mấy sĩ quan phụ tá, tuy không nói gì, nhưng bọn họ đều dời mắt nhìn về phía Gorden.

Bọn họ cũng ôm ý nghĩ như Kell.

Với tình hình hiện giờ, đầu hàng còn có khả năng sống sót.

Nhưng nếu ngoan cố chống lại, bọn họ tuyệt đối sẽ bị đạn pháo xé thành mảnh nhỏ.

Huống chi hiện giờ bọn họ không có một chút ý chí chiến đấu, căn bản không có sức lực phản kháng gì!

“Fuck!”

“Cho dù đầu hàng, bọn họ cũng sẽ không tha cho chúng ta!”

Gorden nghiến răng, sau đó đột nhiên tiến lên một bước, quát lớn: “Nói, các người do ai phái tới?”

“Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu tao không có bất cứ thù hận gì với chúng mày, vì sao chúng mày lại làm như vậy?”

Gorden hỏi xong những lời này, ánh mắt nhìn chằm chằm người thanh niên kia.

Mọi chuyện đều có lý do của nó.

Trên thế giới này không có chuyện vô duyên vô cớ yêu, càng không có vô duyên vô cớ hận.

Đối phương phái hai mươi nghìn binh sĩ, khua chiêng gióng trống tới quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, chẳng lẽ là vì ngứa tay?

Bình luận

Truyện đang đọc