RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2680

Mặc dù Diệp Thiên Long không đến nỗi ra tay với nhà họ Phạm nhưng ông ta vẫn muốn để họ sống trong sợ hãi một khoảng thời gian.

“Tôi nói là tạm thời gạt chuyện này sang một bên.” Diệp Thiên Long nói bằng giọng nhàn nhạt.

Phạm An Quốc im lặng ngay lập tức, ông ta cũng không dám nói thêm bất cứ lời nào nữa. Bởi ông ta không có gan bắt Diệp Thiên Long nhắc lại một câu nói đến lần thứ ba.

Nhưng Phạm An Quốc cũng không phải người ngu, nếu Diệp Thiên Long đã nói để chuyện này sang một bên trước vậy thì chắc chắn còn có chuyện khắp quan trọng hơn, đúng không?

“Ông Thiên Long, ông có chuyện gì cần chúng tôi giúp đỡ à?” Phạm An Quốc hỏi một cách cẩn thận.

Diệp Thiên Long trầm ngâm khoảng hai giây rồi giống như cố tình mà hỏi: “Tôi nghe nói, giấy phép sử dụng sùng của nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng là do nhà họ Phạm các ông cấp cho?”

“Đúng thế.” Phạm An Quốc gật đầu một cái theo bản năng, sau đó ông ta im lặng tầm hai giây rồi mới bất thình lình trợn to hai mắt.

Ông ta đã hiểu ý nghĩa thực sự trong câu nói của Diệp Thiên Long.

Tàn nhẫn. Nước cờ này của Diệp Thiên Long quá tàn nhẫn!

“Trung tướng Long, tôi hiểu rồi, ông yên tâm đi. Chắc chắn tôi sẽ giải quyết tốt chuyện này.” Không đợi Diệp Thiên Long nói thêm, Phạm An Quốc đã vỗ vỗ ngực rồi nói bằng giọng đảm bảo với Diệp Thiên Long ngay tức khắc.

“Ừ.” Diệp Thiên Long khẽ gật đầu, sau đó ông ta xoay người đi vào trong sân nhà họ Diệp.

“Ông Thiên Long đi thong thả.” Phạm An Quốc ở phía sau nói bằng giọng cung kính.

Mãi cho đến khi bóng lưng của Diệp Thiên Long và Trọng Dương Bình khuất hẳn, Phạm An Quốc mới đứng dậy rồi cùng Phạm Thanh Nhiên đi về phía xe của mình.

“Cha, chú Thiên Long có ý gì vậy ạ?” Phạm Thanh Nhiên vẫn cảm thấy hơi mơ hồ.

“Lên xe trước đã, lên xe rồi nói sau.” Phạm An Quốc không dám ở đây mà hé răng nói thêm điều gì nữa, ông ta vội vàng thúc giục Phạm Thanh Nhiên lên xe.

Phạm An Quốc tự mình lái xe, sau khi xe chạy được một khoảng khá xa, ông ta mới thở hắt ra một hơi.

“Quá tàn nhẫn! Quá độc ác! Cha cũng biết là nhìn qua thì Diệp Thiên Long có vẻ là một người hiền lành và ôn hòa, nhưng thực ra ông ta mới chính là người có thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn và cay độc nhất.” Phạm An Quốc khẽ than thở một câu.

“Cha, ý của cha là gì vậy ạ?” Dường như Phạm Thanh Nhiên đã kịp thời phản ứng lại rồi.

“Con nghe mà không hiểu gì à? Ông ta nhắc đến giấy phép sử dụng súng của nhà họ Cao là muốn ám chỉ cho cha điều gì đây? Ông ta đang ám chỉ cha rằng hãy thu hồi lại giấy phép sử dụng súng của nhà họ Cao đấy. Vậy là xong rồi, lần này đám người Cao Anh Hạo xong đời rồi.”

Phạm An Quốc vừa nói vừa vô cùng xúc động, bây giờ trong lòng ông ta đang dấy lên một sự hoài nghi, rằng liệu Kim Tuyết Mai có phải con gái ruột của Diệp Thiên Long hay không. Nếu không thì tại sao ông ta phải dốc hết sức trợ giúp Cao Phong như vậy chứ?

“Xong đời?” Phạm Thanh Nhiên sững người.

“Có thể không đi đời nhà ma hả con? Con nghĩ thử đi, vũ khí chủ yếu trong trận chiến lần này giữa Cao Phong và Cao Anh Hạo là gì? Vũ khí chủ yếu có phải là vũ khí hạng nặng đấy con. Nhưng nếu cha thu hồi giấy phép sử dụng súng của nhà họ Cao khiến họ không được phép sử dụng vũ khí hạng nặng, thế họ phải chiến đấu như thế nào đây?”

“Một đám người cầm vũ khí hạng nặng đối đầu với năm mươi triệu binh sĩ được võ trang đầy đủ của Cao Phong, chỉ đơn giản như giết một con gà mà thôi. Lần này chắc chắn nhà họ Cao xong đời rồi.” Bàn tay Phạm An Quốc run rẩy đốt một điếu thuốc.

Nghĩ đến chuyện Diệp Thiên Long chỉ dùng một câu nói nhẹ như lông hồng là đã có thể quyết định sự diệt vong của một dòng họ lớn, quyền lực kinh khủng đó khiến Phạm An Quốc cảm thấy vô cùng chấn động.

Rốt cuộc thì Phạm Thanh Nhiên cũng hiểu được mấu chốt của vấn đề, cô ta cũng trợn trừng hai mắt rồi nói không thành câu.

Một lúc lâu sau Phạm Thanh Nhiên mới tự lẩm bẩm: “Chú Thiên Long thật sự quá tốt với Cao Phong rồi nhỉ?”

“Ai còn có thể nói không được đây? Mặc dù ông ta không có quyền trực tiếp điều động binh sĩ đến trợ giúp Cao Phong tiến quân đánh nhà họ Cao nhưng bây giờ ông ta đã thẳng tay chặt đứt khả năng phản kháng của nhà họ Cao rồi. Ông ta đã thông tất cả mọi con đường cho Cao Phong, thiếu điều ép Cao Anh Hạo rửa sạch cổ chờ Cao Phong đến làm thịt mà thôi.” Phạm An Quốc càng nói càng bùi ngùi.

“Bây giờ cha đang vô cùng hoài nghi không biết Kim Tuyết Mai có phải con gái ngoài giá thú của Diệp Thiên Long hay không, nếu không thì tại sao ông ta lại làm như vậy được cơ chứ…”

Phạm An Quốc nói đến đây thì hơi ngừng lại một chút, trong mắt ông ta cũng thoáng qua một chút hồi ức.

“Hoặc… Hoặc Kim Tuyết Mai không phải con gái ngoài giá thú…”

Phạm Thanh Nhiên cảm thấy vô cùng khó hiểu, cô ta nhíu mày hỏi: “Cha, cha đang nói gì thế?”

Bình luận

Truyện đang đọc