RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1116

Những chiếc xe ở đây, chạm bừa một cái cũng là một chiếc xe sang hơn hai tỷ đến cả chục tỷ.

Người nào người nấy đều không phải dạng bình thường, tỏa ra hào quang mạnh mẽ của doanh nhân thành đạt, đang đi vào trong du thuyền dưới sự hướng dẫn của người chuyên dụng.

Khả năng kinh tế và quen biết của những người trong Hiệp hội đồ cổ bi*n đ*ng này đều là dạng vô cùng lớn mạnh.

Nghe nói thông qua giao thông đường biển mà bọn họ đã đem việc làm ăn đến được rất nhiều nơi, thậm chí là đã đến cả những khu vực khó khăn nhất.

Nếu không có khả năng kinh tế lớn mạnh thì cũng không thể có được du thuyền sang trọng lại lớn thế này.

Tiệc rượu của Ngày hội giám định và triển lãm đồ cổ tối nay sẽ được tiến hành trên du thuyền này.

Dù sao thứ giống như đồ cố này cũng được pháp luật bảo vệ.

Vị để tránh nghi ngờ, hai chiếc du thuyền nảy sẽ từ từ rời khỏi bờ, đến tổ chức ở khu vực biển xa.

Khi hai người Cao Phong và Vũ Hoàng Lê đến nơi thì mọi người đều đã có mặt đông đủ ở đây.

Điều này ngược lại khiến Cao Phong có hơi bất ngờ.

Không phải nói chỉ có vải người có máu mặt mới có thể tham gia tiệc rượu của Ngày hội giám định và triển lãm đồ cố sao? “Thị trấn bi*n đ*ng có nhiều người có máu mặt vậy sao?”

Cao Phong có phần bất ngờ hỏi.

“Cậu Cao, nơi ngày ngoại trừ những nhân vật lớn thì có lẽ còn có một vài bạn bè thân thích của một vài nhân vật lớn nữa.”

“Tiệc rượu của Ngày hội giám định và triển lãm đồ cổ đương nhiên cũng cần có khán giả.

Cho nên có lẽ bên tổ chức cũng sẽ nể mặt những nhân vật lớn đó.

Đây cũng là lần đầu tiên Vũ Hoàng Lê tham gia tiệc của Ngày hội giám định và triển lãm đồ cổ này, những chuyện này cũng chỉ là suy đoán của ông.

Cao Phong gật gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa.

Hai người đưa vé vào cửa, lập tức có người đẹp mặc áo dài dẫn hai người đi lên du thuyền.

Đứng trên boong du thuyền, đưa mắt nhìn ra nơi biển cả xa xăm, trong lòng Cao Phong đột nhiên có chút xúc động.

Nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng đương nhiên cũng có du thuyền sang trọng của riêng mình.

Mà với Cao Phong mà nói thì đã nhiều năm rồi anh không đứng ở nơi thế này nữa.

Lúc còn nhỏ, anh sẽ cùng với Cao Tử Hàn chơi trò mèo vờn chuột ở trên du thuyền.

Sau này, sau khi rời khỏi nhà họ Cao, anh nào còn có thể nhìn thấy những thứ này được chứ.

“Không biết cô nhóc Tử Hàn đó giờ sống thế nào.”

Cao Phong khẽ thở dài, bước vào trong du thuyền.

Thiết kế bên trong du thuyền vô cùng xa xỉ.

Nơi thế này là hoàn toàn khác với một chiếc thuyền chở khách bình thường.

Thuyền chở khách bình thường chủ yếu là dùng để vận tải hành khách, cho nên thiết kế bên trong cũng đều là các hàng ghế.

Nhưng du thuyền sang trọng này thì chẳng khác nào một căn biệt thự cá nhân bình thường.

Các loại vật dụng, thứ gì cũng đều có, giống như một căn nhà sang trọng vậy.

Nếu không phải là thường xuyên có dao động do mặt nước truyền đến thì nhất định sẽ khiến người ta cảm thấy hiện tại bản thân đang ở trong một căn nhà trên đất liền.

Có điều tính ổn định của chiếc du thuyền sang trọng này cũng đã đạt đến mức tốt nhất rồi.

Cho nên cho dù đang đứng trên biển cũng gần như không cảm nhận được sóng ở mặt nước.

Ở trong tầng một du thuyền lúc này đã có rất nhiều người, đều đang ngồi hoặc đứng nói chuyện về chuyện gì đó.

Vũ Hoàng Lê và Cao Phong đi vào không hề thu hút sự chú ý của bất kỳ ai.

“Cậu Cao, tiệc rượu còn chưa bắt đầu, chúng ta ngôi tạm ở đây trước đi.”

“Tôi có quen biết với mấy người ở đây.

Tôi đi chào hỏi bọn họ trước, lát nữa sẽ giới thiệu để mọi người làm quen.”

Vũ Hoàng Lê đưa mắt nhìn một vòng, sau đó dùng ngữ điệu khách sáo nói với Cao Phong.

“Được.”

Cao Phong trả lời rồi ngồi ở một bên.

Vũ Hoàng Lê lập tức câm lấy một ly rượu vang, đổi sang vẻ mặt tươi cười, đi vào trong đám đông.

Không đến thủ đô thì không biết bản thân chỉ là chức quan nhỏ, không đến Đà Nẵng thì không biết bản thân chỉ là người ít tiền.

Bình luận

Truyện đang đọc