RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4010

“Không phải người quen.”

“Nhưng tên này nói, tiền bạc không là vấn đề.”

Người thanh niên im lặng một lát, vẫn báo cáo chi tiết.

“Hả?”

Kell nghe thấy thế lúc này ngồi thẳng người, sau đó nói: “Để cậu ta vào đi.”

“Vâng.”

Người thanh niên lĩnh mệnh rời đi.

Rất nhanh, người thanh niên kia dẫn một người thanh niên mang theo cặp công văn đi tới.

“Xin chào thủ lĩnh Kell.”

Cao Phong mỉm cười, nói tiếng nước ngoài lưu loát.

Đôi mắt đẹp màu lam, có dáng dấp giống người nước ngoài như đúc.

“Cậu muốn bàn chuyện hợp tác với tôi sao?”

Kell dựa lưng vào ghế, giọng điệu bình tĩnh hỏi.

“Đúng vậy, thực lực của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu rõ như ban ngày, là vương giả rất mạnh thuộc trấn nhỏ Maryland.”

“Tôi gặp chút chuyện, cho nên muốn mời quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu giúp một chuyện.”

Cao Phong mỉm cười, giọng điệu bình tĩnh nói.

“Biết quy củ chưa?”

Kell liếc mắt nhìn Cao Phong một cái, lạnh nhạt hỏi.

“Đương nhiên, tiền bạc không là vấn đề.”

Cao Phong mỉm cười, sau đó tiến lên một bước, mở cặp công văn ra, bắt đầu lấy tiền ra ngoài.

“Bốp!”

“Bốp!”

Một xấp lại một xấp tiền mới tinh được Cao Phong lấy ra.

Chỉ trong nháy mắt, trên mặt bàn có hơn mười xấp tiền.

Mới đầu Kell không để ý lắm, nhưng rất nhanh đôi mắt anh ta lóe sáng.

“Cậu đây là?”

Kell ra vẻ bình tĩnh nhìn về phía Cao Phong.

“Thủ lĩnh Kell, đây không phải là cảm ơn, cũng không phải là tiền đặt cọc, mà chỉ là lễ gặp mặt.”

“Cho dù có thể bàn chuyện hợp tác hay không, đây đều là quà tặng cho thủ lĩnh Kell.”

“Nếu có thể thành, tôi sẽ trả thêm tiền đặt cọc càng nhiều hơn.”

Cao Phong chậm rãi cầm cặp công văn, mỉm cười nói.

Trong mắt Kell lóe lên ánh sáng, sau đó càng lóe sáng hơn.

Không phải tiền đặt cọc?

Mà là quà gặp mặt sao?

Quà gặp mặt cho anh ta à?

Đây là cho không tiền mà!

“Ha ha ha! Bạn thân ái của tôi, cậu như vậy sao tôi không biết xấu hổ được?”

“Nào, ngồi đi!”

Kell cười ha ha, lúc này đứng dậy, tự mình gọi Cao Phong ngồi xuống.

“Cảm ơn thủ lĩnh Kell.”

Lúc này Cao Phong gật đầu mỉm cười, sau đó chậm rãi ngồi xuống.

Mà ở trong lòng anh, thì đang nhanh chóng nghĩ, một trăm nghìn đô la có thể khiến quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu kích động như vậy sao?

Chẳng lẽ lúc trước, anh đánh giá bọn họ quá cao rồi?

“À, tôi nên… Nên… Nên gọi cậu thế nào đây?”

Kell xua tay, vòng qua bàn làm việc đi về phía Cao Phong.

“Tôi họ Kim.”

Cao Phong hơi cúi đầu.

“Cậu Kim, tôi và cậu Kim thật sự như mới quen đã thân!”

Kell cười ha ha, lúc này vươn tay bắt tay Cao Phong.

Bình luận

Truyện đang đọc