RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2530

Sau khi cúp điện thoại, Liễu Tông Trạch nhìn Cao Mỹ Lệ bằng ánh mắt tràn đầy vẻ áy náy.

“Cục cưng Mỹ Lệ! Bây giờ chúng ta phải về rồi! Anh Phong có việc quan trọng cần gặp anh gấp.” Giọng nói của Liễu Tông Trạch đầy vẻ xin lỗi.

Cao Mỹ Lệ sửng sốt một chút, sau đó, ánh mắt của cô ta chứa đầy ý tứ sâu xa nhìn Liễu Tông Trạch rồi nhẹ nhàng nói: “Không sao cả! Nếu anh có việc thì cứ đi làm việc đi, em không sao đâu!”

Những lời nói vô cùng thân thiện, lại càng nổi bật là Cao Mỹ Lệ vô cùng hiểu chuyện.

Trong lòng Liễu Tông Trạch cũng âm thầm vui vẻ và yên tâm, sau đó anh ta nói: “Được thôi! Vậy bây giờ chúng ta đi đi về thôi! Để anh đưa em về!”

“Tông Trạch! Chính anh trở về đi thôi, em xem xong bộ phim điện ảnh này rồi tự trở về là được rồi.”

“Không sao đâu, anh không cần phải để ý đến em!” Cao Mỹ Lệ giống như không thèm để ý chút nào.

“Hả? Sao em có thể không trở về được? Làm sao anh có thể mang em ra rồi rồi bỏ em ở nơi này, bây giờ cũng đã trễ như vậy rồi, rất không an toàn! Để anh đưa em về! Hôm khác, chúng ta lại xem phim sau, anh sẽ bồi thường cho em được không?”

Liễu Tông Trạch nhìn đám người xung quanh một chút, sau đó nói nhỏ bên tai của Cao Mỹ Lệ.

“Ngày khác… Nhưng mà hôm nay là ngày đầu tiên hai chúng ta hẹn hò, lần đầu tiên đi xem phim điện ảnh, em không muốn bỏ dở nửa chừng!”

“Dù sao, đây cũng là lần đầu tiên.”

Cao Mỹ Lệ nhẹ nhàng nắm chặt nắm tay nhỏ bé của mình, trong đôi mắt trong suốt mơ hồ ẩn giấu mất giọt nước mắt.

“Cục cưng Mỹ Lệ…”

Trong nháy mắt, trái tim của Liễu Tông Trạch như bị ai đó hung hăng đâm một nhát dao vậy.

Anh ta lại vô cùng xúc động, mình có tài đức gì mới có thể gặp được một cô gái vừa hiểu chuyện lại vừa thấu tình đạt lý như thế này!

Không muốn quấy rầy đến chuyện của anh ta, nhưng lại cực kỳ coi trọng lần đầu tiên hai người đi xem phim điện ảnh chuyện, vì vậy tình nguyện cô đơn một mình, ở lại xem phim xong rồi mới rời đi.

Cao Mỹ Lệ quyết định như vậy làm cho Liễu Tông Trạch cảm thấy vô cùng cảm động, lại có chút tự trách.

“Em hy vọng, mỗi một lần đầu tiên của chúng ta đều vô cùng hoàn mỹ.”

“Cho dù anh không có ở đây, em cũng phải xem xong bộ phim này.”

“Cho nên anh bận thì cứ vội vàng đi làm việc đi, em ở đây một mình là được rồi!”

Cao Mỹ Lệ quay đầu xoa xoa mấy giọt nước mắt vương trên khóe mi, sau đó lại quay đầu lại rồi chăm chú nhìn về phía Liễu Tông Trạch.

Mặc dù ánh đèn trong rạp chiếu phim hơi mờ tối, nhưng Liễu Tông Trạch vẫn có thể thấy rõ, trên khóe mắt của Cao Mỹ Lệ hơi ươn ướt.

Trong lòng Liễu Tông Trạch lại không kìm nén được sự đau lòng. Lúc này, anh ta đưa tay cánh tay ra kéo Cao Mỹ Lệ kéo vào lòng mình rồi ôm chặt lấy cô.

Đồng thời, trong lòng âm thầm giãy giụa rất lâu, nhưng cuối cùng vẫn nhẹ giọng nói: “Cục cưng Mỹ Lệ! Anh Phong nói là có chuyện quan trọng, vậy thì chắc chắn là trường hợp hết sức khẩn cấp, cho nên anh phải qua đó xem sao.”

“Không sao đâu, anh cứ đi đi!” Mặc dù Cao Mỹ Lệ nói như vậy, nhưng trong giọng nói lại tràn đầy vẻ không nỡ.

Liễu Tông Trạch do dự một hồi lâu mà vẫn chưa chịu buông ra thân thể của Cao Mỹ Lệ.

Khi trong lòng anh ta còn đang âm thầm chần chừ, không quyết định được, Cao Mỹ Lệ bỗng nhiên ngẩng đầu, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn khẽ lên khóe môi của Liễu Tông Trạch.

“Ầm!”

Cảm giác lần đầu tiên người bạn yêu sâu đậm hôn bạn như thế nào?

Lúc trước, Liễu Tông Trạch không biết, nhưng bây giờ, anh ta thật sự biết rồi.

Anh ta cũng không nhớ là mình đã từng đi vào khách sạn với bao nhiêu cô gái, nhưng từ khi quen biết Cao Mỹ Lệ cho tới nay, anh ta vẫn luôn giữ mình trong sạch, ngay cả những nơi ồn ào, hỗn loạn như quán bar, anh ta cũng dần dần ít đến rồi.

Lúc này, anh ta bị Cao Mỹ Lệ nhẹ nhàng hôn một cái, trong nháy mắt đầu óc lập tức trống rỗng, không kịp phản ứng.

Vào giờ khắc này, Liễu Tông Trạch đã rơi vào tấm lưới tình yêu mà Cao Mỹ Lệ đã thêu dệt, không có cách nào tránh thoát.

Cái gì lý trí, tất cả mọi chuyện khác đều bị anh ta ném ra ngoài chín tầng mây.

Đây là lần đầu tiên Cao Mỹ Lệ hôn anh ta, điều này có đại biểu cho việc Cao Mỹ Lệ đã đồng ý ở bên cạnh anh ta không?

“Lúc đầu, cha mẹ em đã nói là để tối nay anh đến nhà em dùng cơm tối, nhưng nếu anh có chuyện gấp, vậy chúng ta cứ hẹn ngày khác đi!” Cao Mỹ Lệ lại bổ sung thêm một câu nữa.

“Cái gì? Cha mẹ của em mời anh qua nhà à?” Liễu Tông Trạch lập tức sửng sốt một lần nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc