RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1494

Nam Phương Minh Nguyệt cố ý không cùng Cao Phong trở về chung một chuyến thuyền, nhìn bóng lưng Cao Phong dần xa, trong mắt cô ta có vô số vẻ phức tạp chôn sâu.

“Thử hỏi tình yêu trên thế gian này là gì?”

Nam Phương Minh Nguyệt thở dài, xoay người rời khỏi đây.

Con tàu chở đầy khách và hướng về thị trấn bi*n đ*ng.

Sau khi Cao Phong xuống tàu, anh đụng phải đám người dòng họ Nam Phương, còn có hai binh sĩ họ nhà họ Cao.

“Cậu Phong!”

Hai binh sĩ nhà họ Cao thấy Cao Phong rời thuyên, vẻ mặt vô cùng kích động chạy đi lên.

“Tình huống như thế nào?”

Cao Phong lập tức hỏi.

Mất liên lạc với thế giới bên ngoài đã ba ngày, lúc này Cao Phong cần biết rất nhiều thông tin.

Hai binh sĩ nhà họ Cao không dám nói nhảm, nhanh chóng hạ giọng báo cáo: “Hà Nội có chuyện, cô chủ đang bị Cao Bằng ép bức cử hành hôn lễ!”

“Cái gì?”

Cao Phong bỗng nhiên trừng lớn đôi mắt, trong nháy mắt máu trong chốc lát dâng lên, trong lòng tràn đầy lửa giận.

Một không khí giết chóc băng giá và tàn nhẫn kéo theo, và trời càng trở nên lạnh lẽo hơn trong đêm nay.

Vô số người xung quanh rùng mình.”Triệu tập các bộ, trở về Hà Nội.”

Vẻ mặt Cao Phong vô cùng lạnh băng, xoay người bước vào trong xe.

“Cậu Phong, bọn Cao Kim Thành, đã đi đến thủ đô Hà Nội.”

Một người binh sĩ nhà họ Cao vội vàng nói.

Thân thể Cao Phong chấn động, gật đầu thật mạnh, lại đi về phía trước.

Nhưng lần này, tốc độ nhanh hơn nhiều.

Cao Kim Thành và những người khác không thể chống lại thế lực đằng sau Cao Bằng chỉ với một niềm đam mê.

Nhưng mới vừa đi hai bước, lại ngừng lại, tùy tay chỉ vào một người.

“Anh Phong, phân phó gì ạt”

Cao Phong có thể không quen biết tên đó, nhưng mà tên đó cần phải biết đến Cao Phong, cũng chỉ có thể vội vàng đi lên cung kính chờ.

“Theo lệnh của tôi, tất cả các gia tộc võ thuật ở thị trấn bi*n đ*ng đều đổ xô đến thủ đô Hà Nội để hội hợp với tôi.”

Cao Phong nói xong câu này, mới không chút do dự lên xe.

“Vâng!”

Tên kia căn bản không dám chậm trễ, vội vàng chờ đợi ở bờ biển.

Anh ta phải đợi truyền lại mệnh lệnh này sau khi các binh Sĩ trở lại trên con tàu chở khách.

Cao Phong thân là bá chủ thị trấn Biến Đông võ giả, một chữ nói ra giá trị ngàn vàng, mệnh lệnh của anh càng giống như mệnh lệnh của đế vương.

Không ai dám can đảm cãi lời.

Nếu không toàn bộ binh sĩ ở thị trấn bi*n đ*ng, sẽ bị mọi người trừng phạt.

Cao Phong ngôi trên xe, hai tên binh sĩ nhà họ Cao cũng đi theo lên xe, khởi động xe rời khỏi thị trấn bi*n đ*ng, lập tức chạy đến thủ đô Hà Nội.

Đêm, càng ngày càng tối.

Bất luận là thị trấn Biến Đông, hay vẫn là thủ đô Hà Nội, đều bị bao phủ bởi tầng tâng bóng tối.

Hơn nữa buổi tối hôm nay thoạt nhìn phá lệ đen nhánh.

Không có mặt trăng trên bầu trời, thậm chí không một dấu vết của ánh sao.

Điều này khiến nhiều người ngạc nhiên, hôm nay là ngày mười bốn, hàng tháng lẽ ra sẽ là ngày trăng gần tròn.

Nhưng đêm nay, không có ánh trăng.

Không chỉ vậy, thời tiết đêm nay dường như đã trở nên lạnh hơn rất nhiều qua đêm.

Những cơn gió lạnh thổi qua cộng với nhiệt độ không ngừng giảm xuống khiến nhiều người phải đắp chăn dày.

Và những người trẻ thích sống qua đêm, tối nay lại trở về nhà sớm, và không tiệc tùng thâu đêm.

Trời đã khuya, bây giờ đã là nửa đêm.

Bình luận

Truyện đang đọc