RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4163

Ai nặng ai nhẹ?

“Ông Morgan, nếu như ông cố tình làm vậy thì công ty Richard chúng tôi cũng chỉ có thể xin lỗi ông thôi.”

“Trong tay chúng tôi có rất nhiều bằng chứng rằng công ty ông đã làm ra rất nhiều chuyện trái pháp luật, tôi sẽ kiện lên pháp viện của Mỹ. Hơn nữa, tôi cũng sẽ kiện các sản phảm mà các ông đưa ra thị trường là đồ nhái, kém chất lượng, lừa gạt người tiêu dùng, làm lũng đoạn thị trường.”

Câu nói này của Richard khiến Morgan phải thay đổi sắc mặt.

Ông ta không sợ lời uy hiếp của Richard.

Mà ông ta chỉ bất ngờ rằng Richard đã thật sự trở mặt với tập đoàn Vitino của ông ta chỉ vì Cao Phong.

Đây là Cao Phong đấy, quan hệ giữa cậu ta và công ty Richard đã tốt đến mức này từ bao giờ vậy.

Hay là do Morgan hiểu quá ít về Cao Phong?

“Richard, tôi không hiểu tại sao ông lại tình nguyện làm chó cho một tên Việt Nam, nhưng tôi nghĩ là ông quá ngây thơ rồi đấy.”

“Ông nghĩ rằng tập đoàn Vitino phát triển bao nhiêu năm qua, sừng sững không ngã là chỉ nhờ việc nói mồm thôi à? Bây giờ ông cứ dùng hết lực lượng của mình để kiện tôi đi, để xem ông có thể lật đổ nổi tôi không.”

Vẻ mặt Morgan tràn đầy sự tự tin, ông ta không hề sợ lời uy hiếp của Richard chút nào.

Richard thở dài một tiếng, có chút xấu hổ nhìn về phía Cao Phong.

Lấy thực lực hiện tại của công ty Richard, cho dù vận dụng hết tất cả năng lực cũng không thể vượt qua tập đoàn Vitino của Morgan.

Bởi vì những lời như nông dân không đấu với phú hộ, phú hộ không tranh với quan lại, dù là ở đâu cũng vô cùng thích hợp.

Mà hết lần này tới lần khác, chỗ dựa lớn nhất của tập đoàn Vitino lại chính là lực lượng to lớn phía sau.

Cho nên ông ta không hề lo lắng, không lo sợ bất kỳ uy hiếp gì từ Richard.

Cao Phong khẽ lắc đầu với Richard, tỏ ý Richard không cần tự trách.

Anh vốn cũng không hy vọng Richard có thể trợ giúp được gì.

Công ty ông ta ra mặt chỉ nhằm thể hiện lập trường của mình với Cao Phong, cũng giúp anh trì hoãn được một thời gian thôi.

Chỉ khi Richard chân chính cho anh thấy lập trường của mình thì Cao Phong mới có thể quyết định có nên coi người kia là bạn bè chân chính không.

Mới biết được sau này hợp tác cùng Richard, Cao Phong có cần phải xuất ra toàn lực không.

Mà bây giờ Richard đã đến bước này, đối với Cao Phong mà nói thì đã đủ rồi.

“Cao Phong, tôi vậy mà lại xem thường cậu, không nghĩ tới bên này cậu vẫn còn người hỗ trợ.”

“Nhưng thứ gì cũng có giá trị của nó, mạng lưới giao thiệp cũng phân cao thấp, công ty Richard này trong mắt tôi bất quá chỉ là một thứ cỏn con thôi.”

“Bọn họ không được, tiếp theo, cậu còn chiêu nào không?”

Trên mặt Morgan lại hiện lên vẻ khinh thường.

“Mạng giao thiệp phân ra cao thấp là thật, nhưng phía sau vô danh tiểu tốt nói không chừng vẫn có nhân vật lớn chứ?”

Lời của Morgan vừa dứt, ngoài cửa lần nữa truyền tới một giọng nói.

“Cộc cộc.”

Một loạt tiếng giày da bước trên sàn truyền tới, ngoài cửa nhanh chóng xuất hiện năm sáu người trung niên mặc âu phục đi giày da.

Một vị trung niên đi đầu, tuổi tác chừng năm sáu mươi tuổi, dáng vẻ đức cao vọng trọng.

“Haizz, cuối cùng cũng không mất hết thể diện của tôi.”

Nhìn người vừa tới, Richard thở ra một hơi.

“Bọn họ là?”

Cao Phong có chút bất ngờ, anh thật sự không biết mấy người này.

“Phó hội trưởng Thương hội Stewart, tôi cùng ông ấy… có chút giao tình.”

Trên mặt Richard có chút mất tự nhiên nhưng vẫn thuận miệng giải thích một câu.

Cao Phong nheo mắt, sau đó nói: “Bỏ ra không ít hả?”

“Khụ, cũng không có gì.”

Richard khẽ sờ mũi, khoát tay nói.

Cao Phong gật đầu không nói gì thêm, nhưng trong lòng đã nhận định người bạn Richard này.

“Đây là, phó hội trưởng Katai?”

Bình luận

Truyện đang đọc