RỂ QUÝ RỂ HIỀN

"Con... con nghe anh ấy." Kim Tuyết Mai trầm mặc một chút, sau đó ánh mắt kiên định nhìn bà cụ Kim.

Đám người càng ngây ra, đây quả thực khó mà tin nổi. Kim Tuyết Mai chán ghét Cao Phong thế nào, bọn họ đều biết. Bây giờ cô lại nói cô nghe theo ý của Cao Phong?

Cái này mẹ nó làm sao có thể? Nhưng chuyện này đối với Kim Hồng Vũ mà nói đúng là gãi đúng chỗ ngứa. Đây là chuyện tốt!

"Em cho rằng xí nghiệp Kim Thiên không có nhà em thì không thể sống được phải không? Muốn rời thì rời luôn đi!"

"Hi vọng đến lúc đó các người không hối hận, không tới cầu xin Tuyết Mai trở về." Cao Phong ý vị sâu xa nhìn Kim Hồng Vũ, rồi đưa Kim Tuyết Mai rời đi.

"Nực cười! Tôi cầu xin các người. Các người tự cho mình làm cái gì?" Sau lưng lại truyền tới tiếng hét tức tối của Kim Hồng Vũ.

Nhà Kim Tuyết Mai.

"Cao Phong, cậu bảo Tuyết Mai nhường hợp đồng, bây giờ lại còn bảo nó từ chức. Rốt cuộc là cậu muốn cái gì?"

Kiều Thu Vân tức hổn hển, chuyện này bà ta hoàn toàn không ngờ tới.

Cao Phong này quả là to gan, còn dám quyết định thay Kim Tuyết Mai và cả nhà họ?

Kim Ngọc Hải cũng nhíu mày nhìn Kim Tuyết Mai nói: "Tuyết Mai, chuyện này sao có thể tùy tiện ra quyết định như vậy?"

"Con tin anh ấy lần cuối cùng" Kim Tuyết Mai im lặng một chút rồi nói.

"Được! Được, tức chết tôi rồi!"

"Còn muốn chờ bọn họ tới cầu xin, hai đứa cứ đợi đến chết luôn đi!" Kiều Thu Vân chỉ tay vào Cao Phong và Tuyết Mai, trong lòng tức tối không thôi.

Bà cảm thấy Kim Tuyết Mai nhất định đã bị Cao Phong tẩy não, nếu không sao nó lại nghe lời tên vô dụng đó?

"Anh ta sẽ phải tới cầu xin Tuyết Mai." Cao Phong ngồi trên ghế salon, bình tĩnh nói.

"Đừng nói tôi không cho cậu cơ hội. Nếu trước mười hai giờ tối nay mà không được như lời cậu nói thì cậu hãy thu dọn đồ đạc mà cút khỏi đây đi!"

Kiều Thu Vân chỉ vào Cao Phong, giận không kiềm được mà nói.

Kim Tuyết Mai cũng nhìn Cao Phong, lần này cô không ngăn Kiều Thu Vân.

Cô xem như đã cược hết tất cả lên người anh, nếu quả thật thua cuộc thì từ nay về sau cô chẳng còn lưu luyến gì anh nữa cả.

Cao Phong yên lặng gật đầu, trong lòng nghĩ mười hai giờ, thời gian quả là gấp rút!

Nhưng, có người hẳn là còn gấp hơn so với anh.

Xí nghiệp Kim Thiên, bọn Cao Phong vừa bước chân đi thì ngay lập tức có người tới công ty.

Khi biết được người đến là quản lý của Phong Mai thì tất cả mọi người đều luống cuống.

Ngay cả bà cụ Kim cũng phải vội vàng tự mình đứng lên tiếp đón, hoan nghênh người ta đi vào trong phòng.

Kim Hùng Sơn, Kim Hồng Vũ và mấy người nhà họ Kim đều ra, bộ dạng giống như đang tiếp đón tổng thống vậy.

Tuy nói Kim Hùng Sơn là chủ tịch tập đoàn, không cần đối đãi như vậy với quản lý của công ty, nhưng mà đây lại là quản lý của Phong Mai, sao có thể so sánh với quản lý của các công ty khác?

Tể tướng tới của quan thất phẩm, cho dù là một nhân viên bảo vệ của Phong Mai thì địa vị đều hơn rất nhiều ông chủ nhỏ.

"Xin chào, chúng tôi tới để bàn bạc một số việc về hợp đồng hợp tác với Kim Thiên. Xin hỏi cô Kim Tuyết Mai đang ở đâu?"

Người đàn ông trung niên mở ra chiếc laptop mang theo người, mắt vừa nhìn máy tính, vừa hỏi.

Đám người sững sờ, sau đó Kim Hồng Vũ vội vàng đứng lên giải thích.

"Kim Tuyết Mai không được khỏe, cho nên đã xin phép nghỉ ở nhà rồi."

"Đã vậy thì khi nào cô Kim Tuyết Mai khỏe hơn thì tôi sẽ tới sau." Người đàn ông trung niên khép máy tính lại rồi nói.

Kim Hồng Vũ sững sờ, vội tiến lên trước hai bước: "Thưa ông, chuyện quan trọng như hợp đồng làm sao có thể chậm trễ được? Là thế này, từ nay tôi sẽ phụ trách các công việc liên quan tới việc hợp tác với Phong Mai"

"Tôi là giám đốc của Kim Thiên, Kim Hồng Vũ. Tôi có quyền hành nhiều hơn trong xí nghiệp so với Kim Tuyết Mai, cho nên có thể làm cho chuyện hợp tác của chúng ta càng thuận lợi hơn."

"Đúng vậy thưa ông, Hồng Vũ nói đúng, từ này Hồng Vũ sẽ phụ trách việc hợp tác với quý công ty. Nhà họ Kim chúng tôi có thể cung cấp tiện ích lớn nhất." Kim Hùng Sơn cũng ở một bên hùa theo.

"Xin lỗi, công ty Phong Mai chúng tôi muốn đối tượng hợp tác là cô Kim Tuyết Mai chứ không phải anh Kim Hồng Vũ đây."

Người đàn ông trung niên nói xong thì cũng không dây dưa dài dòng mà đứng lên, xem ra là muốn trực tiếp rời đi.

"Thưa ông, xin chờ một chút." Kim Hùng Sơn sao có thể để cho ông ta rời đi, nên vội vàng đứng lên ngăn cản.

Kim Hồng Vũ cũng trơ mắt nhìn người đàn ông trung niên, ngay cả bà cụ Kim cũng vô cùng khẩn trương chứ đừng nói là người khác.

Xem bộ dạng của bọn họ bây giờ không còn kiêu ngạo giống như lúc nói chuyện với Cao Phong và Kim Tuyết Mai nữa, tất cả đều lộ ra tư thái thấp kém.

"Thưa ông, thật ra ai phụ trách chuyện này đều giống nhau thôi, dù sao cũng đều là người của xí nghiệp Kim Thiên cả!"

"Đồng thời nghe nói bất động sản Phong Mai có nhà họ Cao chống lưng, vậy thì chúng ta càng không cần phân biệt đúng không?" Kim Hùng Sơn nói, nhanh chóng đưa tới một phong bì thật dày.

Kim Hùng Sơn cảm thấy chuyện này chắc chắn là ổn.

Nhà họ Cao đưa sính lễ cho nhà họ Kim, vậy tương lại hẳn là muốn kết thông gia. Có mối quan hệ này thì chuyện hợp tác còn không phải chắc như đinh đóng cột hay sao?

Bây giờ mình lại nhét phong bì cho người đàn ông trung niên phụ trách hợp đồng thì chuyện này tuyệt đối mười phần chắc chín.

Cái tên Cao Phong không biết trời cao đất rộng kia còn bảo hi vọng Kim Hùng Sơn không nên hối hận. Kim Hùng Sơn ông có gì mà phải hối hận?

Không có bọn họ, hợp đồng này vẫn có thể hoàn thành.

Nhưng mà, phản ứng tiếp theo của người đàn ông trung niên kia nháy mắt làm cho bọn họ ngây ngẩn cả người.

Chỉ thấy người đàn ông đó không cả liếc tới chiếc phong bì mà trực tiếp đẩy ra.

Tuyết Mai thì hợp đồng lập tức hủy bỏ. Các người tự cân nhắc đi." Người đàn ông trung niên không cho bà cụ cơ hội nói chuyện, trực tiếp cắt ngang.

"Thưa ông, hợp đồng này đã ký xong, điều khoản cũng viết rõ ràng, nếu đơn phương hủy hợp đồng thì phải thanh toán tiền bồi thường vi phạm hợp đồng."

Trong lòng Kim Hồng Vũ không kiên nhẫn, lúc này lấy hợp đồng ra, muốn lợi dụng điều khoản trong hợp đồng để đe dọa người đàn ông trung niên kia.

Tuy Kim Hùng Sơn thấy Kim Hồng Vũ làm vậy là không được nhưng đây cũng là biện pháp duy nhất rồi. Bất động sản Phong Mai dù có lợi hại thì có thể trực tiếp thất hứa hay sao?

Cho nên Kim Hồng Vũ nói xong, đám người đều cười nhạo mà nhìn người đàn ông kia. Bây giờ hợp đồng đã ký, anh còn có thể vi phạm điều khoản gì?

Nhưng phản ứng tiếp theo của ông ta lại làm cho tất cả mọi người đờ cả người, trong lòng thấy sợ hãi.

Bình luận

Truyện đang đọc