Chương 1621
Chợt, anh ta vung nắm đấm lên, một quyền này thậm chí còn kèm theo cả tiếng gió, trông cực kỳ mạnh mẽ khiến cho người ta sợ hãi.
Cú đấm này của Cao Anh Hạo tựa như là một lực sĩ vung cái chùy sắt trong tay mình lên và hung hăng nện xuống mặt Cao Phong.
Không ai dám nghi ngờ sức mạnh của cú đấm này, nếu Cao Phong bị đấm trúng thì e là nhẹ nhất cũng sẽ bị chấn động não!
Trong đôi mắt Cao Anh Hạo tràn đầy vẻ tàn nhẫn, nếu như có cơ hội giết chết Cao Phong thì tất nhiên anh ta sẽ không hề do dự chút nào.
Đúng lúc này, trong nháy mắt nhanh như tốc độ của ánh sáng, Cao Phong vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, đầu hơi nghiêng sang một bên.
“Vù!”
Trông Cao Phong như là chỉ ngẫu nhiên tránh sang chỗ khác, lại giống như đã tính toán rất kỹ lưỡng, vừa vặn tránh khỏi nắm đấm của Cao Anh Hạo.
Một giây sau, không đợi Cao Anh Hạo kịp phản ứng, Cao Phong duỗi bàn tay thon dài ra, tạo một hành động giả và bắt lấy cổ tay Cao Anh Hạo.
Càng ngày Cao Phong càng thích cách này, trong nháy mắt đã bắt đòn tấn công của kẻ địch lại, tựa như là bóp chặt cổ của kẻ địch.
“Bặp!”
Cổ tay Cao Anh Hạo bị Cao Phong nắm chặt, không thể động đậy được.
Trông Cao Phong chỉ như ra tay một cách ngẫu nhiên, nhưng sức mạnh từ bàn tay lại cực kỳ mạnh mẽ.
Cao Anh Hạo chỉ cảm thấy tay mình như bị một cái kìm sắt kẹp lại, anh ta dùng hết sức lực cũng không thể động đẩy nổi.
“Mày!” Cao Anh Hạo trừng lớn mắt, không thể tin nổi nhìn Cao Phong.
Nếu như nói cú đánh khiến anh ta phải lùi lại lúc trước của Cao Phong là nhân lúc anh ta không chú ý nên mới không kịp trở tay, vậy thì bây giờ chính là sức mạnh thật sự và sức mạnh.
Không hề nghi ngờ chút nào, kết quả là chút sức mạnh của Cao Anh Hạo hoàn toàn bị nghiền nát trước mặt Cao Phong.
“Nói tao nghe thử, mày có tư cách gì mà khiêu chiến với tao?” Cao Phong liếc Cao Anh Hạo một cái.
“Đi chết đi!” Cao Anh Hạo nổi điên nghiến răng gầm lên, sau đó nâng đùi phải lên đạp mạnh về phía Cao Phong.
Vẻ mặt Cao Phong không hề thay đổi, anh chợt nâng chân trái lên, không hề trốn tránh mà đụng vào.
“Bịch! Răng rắc!”
Đầu gối của hai người chạm vào nhau, âm thanh nặng nề vang lên, tiếng gãy xương truyền tới.
“Ha ha.”
Cao Phong khẽ cười một tiếng, chậm rãi buông cổ tay Cao Anh Hạo ra.
Sắc mặt Cao Anh Hạo trắng bệch, vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ, chậm rãi cúi người xuống, hai tay ôm chặt lấy đầu gối mình.
Sau khi anh ta cúi người xuống, Cao Phong bèn nhìn Cao Anh Hạo với con mắt trịch thượng.
Mà lúc này đầu gối của Cao Anh Hạo đau nhức, khiến anh ta không có thời gian mà nghĩ tới chuyện khác.
“A!!”
Mấy giây trôi qua, Cao Anh Hạo không thể chịu đau được nữa bèn kêu gào thảm thiết.
Chỉ trong nháy mắt, sắc mặt trắng bệch tới cực độ.
Mà đám người nhà họ Cao, kể cả Mai Quỳnh Như và mấy người Cao Kim Thành đều đồng loạt trừng lớn mắt.
Tiếng gãy xương lúc nãy lại là của Cao Anh Hạo??
Một cao thủ đáng gờm như Cao Anh Hạo mà lại bại dưới tay Cao Phong chỉ với một chiêu?
Chỉ mới đối đầu với nhau một lần mà đã bị gãy xương, mất một cái chân ngay tại chỗ!
“Chuyện này… Chuyện này sao có thể được chứ?”