RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3501

Liễu Tông Trạch nhìn bản đồ, chậm rãi ngẩng đầu hỏi.

“Cậu là bạn của Cao Phong, cậu có thể nói.”

Ông Trần chậm rãi gật đầu, cho phép Liễu Tông Trạch nói.

“Nước Việt Nam chúng ta, ngay cả các nước cường mạnh cũng không sợ, sẽ sợ những tên cường đạo nhỏ bé này sao.”

Liễu Tông Trạch suy nghĩ một chút, vẫn là trực tiếp nói ra.

“Vấn đề này, Cao Phong đã từng hỏi tôi rồi.”

“Chẳng qua cậu nếu đã có thể được Cao Phong mang theo bên người, nói rõ cậu ta đối với cậu vô cùng coi trọng.”

“Nếu đã như thế, vậy tôi sẽ lại giải thích một lần nữa.”

Ông Trần gật gật đầu, bưng ly trà lên uống một ngụm.

Mấy người trung niên trong phòng liếc nhìn nhau, đều là từ trong mắt đối phương nhìn ra một tia cảm xúc phức tạp.

Đều nói ông Trần nghiêm chính công minh, nói lời cực ít, tính tình cũng là đơn giản thô bạo, chuyện có thể ra tay tận lực không gây ầm ĩ.

Nhưng, bọn họ phát hiện, lúc ông Trần đối mặt với Cao Phong, không hề nói ít chút nào.

Thậm chí đến cả bạn của Cao Phong, cũng là được ông Trần đối đãi thật lòng.

Cao Phong này một người trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi, rốt cuộc có tài cán gì, có thể khiến ông Trần coi trọng như vậy?

Bọn họ nghĩ đến hỏng cả não, căn bản vẫn không hiểu.

“Ông Trần, ông nói thử xem.” Liễu Tông Trạch gật gật đầu.

Ông Trần lập tức mở miệng nói: “Các cậu có biết, cái gì gọi là, con đê nghìn dặm sạt vì ổ mối không?”

“Các cậu nhất định biết hàm ý của câu nói này, vậy tôi lại hỏi các cậu, các cậu có biết ở trong những thế lực ngầm kia, đại ca chân chính không hề đáng sợ, ngược lại là những tiểu đệ kia là đáng sợ nhất?”

Câu nói này của ông Trần, ngược lại khiến mấy người trong phòng có chút nghi hoặc.

Mà Cao Phong lại là chậm rãi gật đầu, nói: “Những người đại ca đã công thành danh toại, thân phận địa vị không nhỏ, cho nên chuyện có thể đàm phán, liền sẽ không lại đi đánh đánh giết giết nữa.”

“Nhưng những tiểu đệ kia, lại là một lòng muốn lên vị trí, cho nên không hề chịu đựng, máu nóng lên đầu nói giết liền giết!”

Mặt ông Trần mang theo tán thưởng, liếc nhìn Cao Phong, nói: “Cao Phong phân tích rất đúng.”

“Những người đại ca có danh tiếng, cái gì cũng đã có rồi, cho nên hoàn toàn không cần lại đi mạo hiểm nữa.”

“Nhưng những tên tiểu đệ kia không giống, bọn họ không có tiền không có địa vị, chỉ có thể thông qua hiếu chiến, để nâng cao địa vị của mình.”

“Cho nên cậu hãy nhìn đi, những thế lực ngầm kia đấu tranh, đại ca thường thường đều là bị những tên vô danh tiểu tốt giết chết, sau đó một trận đánh thành danh, giẫm lên thi thể đại ca cầm đầu của đối phương thượng vị.”

Ông Trần giải thích một lúc, khiến mọi người hiểu rõ không ít.

“Mà ở trong cuộc chiến ở biên giới này, cũng là cùng một đạo lý đấy.”

“Những nước cường mạnh ngoài kia, mặc dù lực lượng chiến sự vô cùng mạnh mẽ, nhưng bọn họ sẽ không tùy ý ra tay.”

“Bọn họ phải cố kị thân phận, bọn họ phải cố kị hình tượng, còn phải chú ý toàn cục, bên trên vẫn còn trừng phạt của liên hợp hội.”

“Cho nên, bọn họ trước khi hành sự, đều sẽ đắn đo nhiều lần, nhưng những tên cường đạo kia hoàn toàn không cần cố kị những chuyện này.”

“Trong mắt bọn chúng, không có quy tắc, không cần nhẫn nại, ai đối tốt với mình thì dựa vào người đó, cho tiền thì sẽ làm.”

“Lại thêm có sự giúp đỡ trong âm thầm của những nước mạnh mẽ, phòng ngự biên giới của chúng ta, thật sự tràn ngập nguy hiểm!”

“Cho dù có thể giữ được, nhưng cũng phải trả giá vô số sinh mạng của vệ sĩ.”

Nói đến đây, ông Trần hơi dừng lại, duỗi tay châm cho mình một điếu thuốc.

“Các cậu có biết, cả năm ngoái, biên giới chúng ta, đã tổn thất bao nhiêu vệ sĩ không?”

Ông Trần hút sâu một hơi, chậm rãi cúi đầu xuống, giọng điệu có chút trầm trọng.

“Cảnh Đông một trăm ba mươi sáu người, Bắc Cảnh hai trăm bốn mươi hai người, Nam Cương ba trăm sáu mươi chín người, Tây Vực… Tây Vực càng nhiều hơn…”

“Tây Vực nơi đó càng loạn, lên đến hơn một nghìn người!”

Bình luận

Truyện đang đọc