RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1634

“Hừ, ông Nguyên đã ở nhà họ Cao chúng tôi nhiều năm, đương nhiên cũng là người nhà họ Cao, các người không chấp nhận, thì tôi chấp nhận!” Cha của Cao Anh Hạo hừ lạnh một tiếng.

Cao Phong hơi xua tay, ngăn ông Tư lại, không cho ông ta nói thêm lời nào nữa.

“Ông muốn tham gia vào chuyện này?” Cao Phong thản nhiên liếc mắt nhìn Thân Thái Nguyên một cái.

“Được người khác ủy thác, trung thành với bọn họ.” Thân Thái Nguyên nhàn nhạt đáp.

“Tôi không quan tâm ông là ai, nhưng ông phải suy nghĩ kỹ càng.”

“Trong cuộc hỗn chiến này, ông không tranh chấp được đâu.” Cao Phong trong mắt có chút lạnh lùng, giọng điệu tràn đầy uy hiếp.

Thân Thái Nguyên khẽ gật đầu, trả lời bằng giọng điệu bình tĩnh: “Chuyện gia đình của nhà họ Cao không liên quan gì đến tôi. Tôi chỉ giữ cho Cao Anh Hạo được an toàn.”

“Có tôi ở đây, ai cũng đừng hòng động vào cậu ta.”

“Nếu cậu Cao phong có thể nể mặt tôi, tôi đương nhiên vô cùng cảm kích.”

Cao Phong nheo mắt, nhàn nhạt nói: “Có ông ở đây, ai cũng đừng hòng động vào cậu ta?”

Thân Thái Nguyên nhẹ gật đầu nói: “Không sai!”

“Haha…” Cao Phong cười tủm tỉm, ánh mắt càng thêm lạnh lùng, trầm giọng nói: “Nếu như tôi không thể không ra tay?”

“Vậy thì đừng trách lão già này, ra tay với cậu Cao Phong.” Thân Thái Nguyên cũng trầm giọng đáp.

“Trên đời này, không ai có thể uy hiếp Cao Phong này, kể cả ông Thân Thái Nguyên!”

Cao Phong hừ lạnh một tiếng, xoay người đi về phía Cao Anh Hạo.

“Cậu Cao Phong, đừng ép buộc tôi.” Giọng điệu của Thân Thái Nguyên vẫn vô cùng bình tĩnh.

Cao Phong phớt lờ Thân Thái Nguyên rồi đi thẳng về phía Cao Anh Hạo, trong mắt chất chồng sát khí.

“Này.” Thân Thái Nguyên khẽ thở dài, thân hình vụt ra, lập tức xuất hiện ở bên cạnh Cao Phong.

Lòng bàn tay thô ráp như vỏ cây khô kia thậm chí còn nắm lấy vai Cao Phong nhanh như chớp.

Tốc độ mà Thân Thái Nguyên thể hiện lúc này không phải bất kỳ võ giả nào trên thực địa cũng có thể đạt được.

Thậm chí so với tốc độ của Cao Phong còn nhanh hơn gấp đôi.

Câu nói gừng càng già càng cay không phải là không có căn cứ.

Thân Thái Nguyên đã cống hiến hết mình cho võ thuật trong nhiều năm, ông ta có kinh nghiệm thực chiến vô cùng phong phú.

Cao Phong hừ lạnh một tiếng, đứng yên, dùng chân trái chống đỡ thân thể, chân phải liền đạp ra ngoài.

“Bùm!”

Vẻ mặt của Thân Thái Nguyên vẫn không thay đổi, ông ta giơ tay lên bắt lấy mắt cá chân của Cao Phong.

Bàn tay dùng lực có vẻ như vô cùng tùy ý nhưng cũng khiến cho cổ chân của Cao Phong đau đớn vô cùng.

Lòng bàn tay gầy guộc như được làm bằng thép của Thân Thái Nguyên khi va chạm vào xương khớp tạo nên cơn đau thấu xương.

“Á!”

Cao Phong hít một hơi, sau đó liên tiếp lui về phía sau mấy bước.

Sau khi Cao Phong đứng dậy, khuôn mặt hoàn toàn đanh lại.

Chỉ là lần này, Cao Phong cảm thấy được sức mạnh phi thường của Thân Thái Nguyên.

Cả tốc độ và sức mạnh đều cực kỳ hiếm thấy.

Ít nhất đối với Cao Phong, Thân Thái Nguyên là người mạnh nhất trong số tất cả các vỏ gia anh từng chiếc đấu cùng.

Ngay cả với thực lực hiện tại, nếu không dùng hết toàn lực, anh có thể bị hạ gục bởi ba chiêu.

Cao Phong hơi nheo mắt lại, bỏ hết vẻ khinh thường khi nãy.

Thân Thái Nguyên đã nổi tiếng ở thành phố Đà Nẵng từ mười năm trước, đó thực sự không phải chỉ là may mắn.

“Nếu cậu Cao Phong dừng lại ở đây và tha mạng cho Cao Anh Hạo, tôi sẽ không can thiệp vào bất cứ điều gì nữa.”

“Cho dù cậu muốn trở thành trưởng tộc của nhà họ Cao, thì chuyện đấy cũng không liên quan gì đến lão già này. “Thân Thái Nguyên nhẹ giọng nói.

Nếu đổi sang người khác, chắc chắn sẽ thỏa hiệp và chọn đồng ý với đề xuất của Thân Thái Nguyên

Tuy nhiên, tình cờ Cao Phong lại là một nhân vật cứng đầu.

Do đó, kiểu đề xuất này là hoàn toàn vô ích.

Bình luận

Truyện đang đọc