RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3269

Long Tuấn Hạo nhìn các nữ hán tử giơ tay múa chân trước mặt, đơ ngay tại chỗ.

Long Tuấn Hạo đối mặt với chuyện tranh thủ lúc nãy không hề sợ hãi, nhưng lúc này lại dọa sợ bởi đám người Kim Vũ Kiên.

“Anh Phong, tôi sẽ để cho bọn anh vào được!”

Long Tuấn Hạo cắn cắn răng, lăn một vòng ở trên đất.

Một đám phù dâu lần lượt tản ra, nắm lấy quần áo của Long Tuấn Hạo.

Long Tuấn Hạo là vừa lăn vừa bò tiến về phía cửa!

Chỉ nhìn thấy ở bên cạnh các phù dâu có một tên đang không ngừng lăn qua lăn lại.

Dù vậy, tốc độ cũng khá nhanh.

“Tên này thật thiếu đòn, đánh đi!” Kim Vũ Kiên nhấc tay hạ mệnh lệnh.

Lời vừa dứt, Cao Tử Hàn là người đầu tiên giơ tay đánh về phía Long Tuấn Hạo.

“Bộp!”

Tên kia, âm thanh cũng thật dứt khoát.

Long Tuấn Hạo thấy nhân cách của mình đang bị ô nhục!

Nhưng mà, bây giờ không có thời gian để tức giận, mở cửa mới là chuyện quan trọng.

“Mau đánh anh ấy, tiếp tục đánh, lúc nãy anh ấy còn tránh cái tát của tôi đó.” Kim Vũ Kiên hét lên một lần nữa.

Các phù dâu dưới sự chỉ huy của Cao Tử Hàn, không ngừng đánh loạn xạ vào Long Tuấn Hạo.

Chỉ nghe trong phòng truyền ra tiếng bộp bộp, Long Tuấn Hạo trong lòng thấy vô cùng đau khổ.

“Anh Phong! Mau cứu tôi!”

Long Tuấn Hạo vượt chướng ngại vật, nắm lấy tay cửa, sau đó trực tiếp mở cửa ra.

Lúc này, Cao Phong cùng với mọi người ùa vào như ong vỡ tổ.

Nhìn thấy vẻ mặt thảm hại đến biến dạng của Long Tuấn Hạo, bọn họ đều cười vô cùng vui vẻ.

“Anh nói dối, tôi thấy đầu mình bị đập mười mấy cái rồi!” Long Tuấn Hạo hét lên đầy bi thương.

“Hahaha, lúc đầu tôi bảo anh giữ lại chút tóc đi, anh lại nhất quyết không chịu nghe.” Liễu Tông Trạch cười như được mùa.

Nhìn thấy Cao Phong cùng đoàn người ập vào, Kim Vũ Kiên và phù dâu cũng không tiếp tục làm khó, họ đứng đều ra hai bên chờ đợi Cao Phong.

Cao Phong tay cầm một bó hoa hồng lớn, chầm chậm tiến về phía giường.

“Tuyết Mai, anh đến rồi.”

Cao Phong vừa nói, vừa từ từ quỳ xuống, biểu cảm vô cùng chân thành.

Kim Tuyết Mai định gỡ khăn trùm đầu ra, nhưng lại bị Kim Vũ Kiên ngăn lại, cái này không hợp quy tắc cho lắm.

Mặc dù nói hôn lễ lần này là Trung tây kết hợp, nhưng những quy tắc nên có thì vẫn cần phải làm.

“Gả cho anh, có được không?”

Cao Phong lúc này giống như lần đầu tiên kết hôn cùng Kim Tuyết Mai, mặt đầy sự ngại ngùng và nghiêm túc.

“Em đồng ý!”

Kim Tuyết Mai đội khăn trùm, nhẹ nhàng gật đầu, cũng nói ra ba chữ kia.

Long Tuấn Hạo và mọi người đều đồng loạt vỗ tay.

Cao Phong cầm hoa hồng, nhẹ nhàng đưa cho Kim Tuyết Mai.

“Thợ chụp ảnh đâu? Người đâu mất rồi?” Long Tuấn Hạo xoay người tìm một vòng.

“Thợ chụp ảnh đến rồi, đang ở dưới lầu…” có người lập tức nói.

“Được rồi, được rồi, không quan tâm anh ta nữa.” Long Tuấn Hạo sờ đầu đang đau, thấy vô cùng bất lực.

Đợi đến lúc Kim Tuyết Mai cầm hoa rồi, Cao Phong mới đứng dậy.

“Vào lòng anh đi, anh đưa em đi.”

Cao Phong ôm lấy Kim Tuyết Mai vào lòng, sau đó trực tiếp bế theo kiểu công chúa.

“Hay! Thật hay quá đi!”

Toàn bộ người trong phòng đều hú hét và vỗ tay.

Mặt Kim Tuyết Mai thoáng đỏ, đầu tựa lên vai của Cao Phong, nhỏ giọng hỏi: “Có phải em rất béo không? Có phải rất nặng không?”

Giống như là Cao Phong sẽ ghét bỏ mình.

Bình luận

Truyện đang đọc