Chương 3308
Diệp Thiên Long không nói những lời thừa, bảo Trọng Dương Bình lấy chìa khóa xe ra.
Không ai dám cản xe của Diệp Thiên Long cả nên có thể bảo đảm cả đường thông suốt.
Cao Phong nhíu mày, anh có thể đoán được chuyện đã xảy ra.
Đám người Long Tuấn Hạo cũng là lập tức bỏ ly rượu xuống, thu nụ cười lại.
Cao Phong không nói hai lời trực tiếp đứng dậy, thuận tay cầm chìa khóa xe lên, anh đi về phía Kim Tuyết Mai.
Đám người Long Tuấn Hạo cũng là lập tức cầm chìa khóa xe, chuẩn bị chờ Cao Phong đến sẽ đi cùng Cao Phong.
“Tuyết Mai, thành phố Hà Nội đã xảy ra chút chuyện, anh phải trở về xử lý.”
“Em muốn trở về với anh, hay là ở lại chỗ này?”
Cao Phong mỉm cười, nhìn về phía Kim Tuyết Mai hỏi nhỏ.
Anh biết rõ, Kim Tuyết Mai ở đây thì nhà họ Diệp cũng có thể bảo đảm an toàn cô.
Nhưng, anh vẫn phải tôn trọng ý kiến của Kim Tuyết Mai.
“Em đi với anh.”
Kim Tuyết Mai không nói hai lời, cô buông đũa xuống rồi đứng dậy.
“Được!”
Cao Phong gật đầu một cái, anh nắm tay Kim Tuyết Mai rồi đi ra phía ngoài.
Lúc này tình huống rất khẩn cấp, ngay cả lời chào hỏi cũng không kịp nói.
Diệp Thiên Long vẫy tay với khách khứa một cái, sau đó chuẩn bị đưa đám người Cao Phong rời đi.
Trong nháy mắt bầu không khí của nhà họ Diệp trở nên rất căng thẳng.
Khách khứa cũng cảm nhận được sự khác lạ, đều trợn to hai mắt nhìn về phía đám người Cao Phong.
“Anh Phong, lát nữa anh và chị dâu lái xe đi trước.”
“Mấy người chúng tôi sẽ cản ở phía sau, nếu còn không được thì chúng tôi cùng chạm mặt với bọn họ.”
Long Tuấn Hạo cắn răng, đưa tay sờ sau lưng một cái, nhưng lại sờ phải khoảng không.
Khi vào nhà họ Diệp, cho dù là Long Tuấn Hạo, cũng không thể mang theo vũ khí.
Nhưng vũ khí vẫn đang để trên xe ở phía ngoài.
“Đừng kích động, có thể ngăn cản, nhưng không được đánh nhau.”
Cao Phong nhíu mày dặn dò một câu, nếu người của ông Trần ra tay, chuyện kia sẽ càng lớn.
Mà cuối cùng Kim Tuyết Mai cũng hiểu là đã xảy ra chuyện gì.
Nhất định là bọn người của ông Trần muốn đến bắt Cao Phong đi.
Nghĩ đến đây, Kim Tuyết Mai lập tức quay đầu, nhìn về phía Diệp Thiên Long.
Mà Diệp Thiên Long và Kim Tuyết Mai nhìn nhau hai giây, thở dài một tiếng, hơi buông tay.
Chuyện ông ta có thể làm, cũng chỉ có bấy nhiêu thôi.
Kế hoạch nhờ sự giúp đỡ từ những người khác của ông ta căn bản là không thể hoàn thành.
Cao Phong không phải là sĩ quan cũng chẳng phải là tướng tá trong quân đội, nên căn bản là không có một chút trọng lượng nào!
Cho dù sau này Cao Phong sẽ đi tới bước kia đi chăng nữa thì lúc này Cao Phong cũng không được những người đó coi trọng.
Kim Tuyết Mai cũng biết, nếu Diệp Thiên Long có thể giúp Cao Phong thì nhất định sẽ không giấu giếm, cho nên chỉ có thể thở dài một tiếng.
“Anh Phong, anh và chị dâu lên xe trước, chúng em cản phía sau.”
“Chờ lát nữa sẽ có người dẫn đường, đừng đi đường lớn, đi đường mòn.”
“Còn có…”
Lúc này Long Tuấn Hạo đã tỉnh rượu, miệng nói không ngừng.
Nhưng lời còn chưa nói hết, anh ta đột nhiên dừng lại, hơn nữa còn ngậm chặt miệng lại.
“Ong ong ong!”
“Rầm rầm rầm!”
Âm thanh động cơ vang vọng trong không gian, ít nhất cũng phải có ba mươi chiếc xe đang tới.
Đúng như dự đoán, sau tiếng vang của động cơ, từng chiếc xe có biển màu trắng, bắt đầu xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
“Cao Phong, cậu và Tuyết Mai về phòng trước, tôi ra nói chuyện với bọn họ.”