RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2185

Để Cao Phong một thân một mình đi giải quyết.

Một là, quá trình phá kén thành bướm này nhất định phải để Cao Phong tự mình trải qua, sau khi phá kén xong mới có thể bay về phía bầu trời rộng lớn.

Thứ hai, khu phố thương mại Kiên Thành lúc này đang bị rất nhiều người nhìn chằm chằm, nếu Diệp Thiên Long ra tay vào lúc này, tất nhiên cũng là sẽ bị chú ý.

Đến lúc đó, nhà họ Diệp cũng sẽ phát hiện ra những chuyện này, những chuyện mà bọn họ bí mật thực hiện trước đó có thể sẽ trở nên lãng phí.

“Vậy chúng ta tạm thời mặc kệ à?” Cuối cùng, Trọng Dương Bình hỏi.

Diệp Thiên Long im lặng mấy giây, sau đó nói: “Ông có thể sang chào hỏi bên phía Dương Bằng Phi, nói ông ta dùng hết sức hỗ trợ Cao Phong.”

“Được rồi, hay là không đi nữa, tôi cảm thấy Dương Đông Huy cũng sẽ không hoàn toàn trung thành với Cao Phong.”

Trọng Dương Bình cũng gật đầu đồng ý với câu nói này của Diệp Thiên Long.

Một núi không thể chứa hai hổ.

Ban đầu cả nhà Dương Bằng Phi độc tôn khu phố thương mại Kiên Thành, mỗi ngày trôi qua thật thoải mái sung sướng.

Hiện tại bỗng nhiên xuất hiện một kẻ khác từ trên trời rơi xuống, anh ta không thầm ghen ghét mới lạ.

“Mọi chuyện đều có hai mặt, tựa như là một thanh kiếm hai lưỡi, chuyện lần này cũng giống như vậy.”

“Nếu Cao Phong không chống lại được, đương nhiên sẽ bị thất bại hoàn toàn, từ nay về sau muốn xoay sở cũng khó khăn, trừ khi nhà họ Diệp chúng ta trợ giúp cậu ta.”

“Nhưng nếu Cao Phong có thể vượt qua hoạn nạn lần này, chắc chắn sẽ nổi tiếng khắp Thủ đô, sẽ không còn ai dám khiêu khích quyền uy của cậu ấy nữa.”

“Dù có là nhà họ Diệp chúng ta đi chăng nữa cũng không thể dễ dàng xóa đi chiến tích này của cậu ấy.”

“Vì đó là thứ cậu ấy đã dùng nỗ lực để đổi lấy.” Diệp Thiên Long nhẹ giọng tự nói.

Tình cảnh lúc này của Cao Phong tựa như một con kiến ngã xuống mặt nước, sắp bị nước làm cho chết đuối.

Diệp Thiên Long đang đứng ở bên bờ, ông ta có thể giơ tay kéo Cao Phong lên, cũng có thể bỏ mặc.

Nếu Diệp Thiên Long giơ tay cứu giúp Cao Phong thì Diệp Thiên Long sẽ mãi là ân nhân cứu mạng của Cao Phong. Vào lúc Diệp Thiên Long bực bội chán ghét thì có thể tiện tay ném Cao Phong vào trong nước một lần nữa.

Vì mạng của cậu là do tôi cứu, cho nên tôi có quyền đạp cậu xuống nước một lần nữa.

Nhưng nếu Cao Phong tự mình cố gắng bò lên bờ, vậy vận mệnh của anh cũng sẽ do anh quyết định.

Dù Diệp Thiên Long có mạnh mẽ đến đâu, cũng không có quyền đạp Cao Phong xuống nước lần nữa.

Mạng tôi là do tôi cố gắng đoạt về, không liên quan gì đến người bên ngoài.

“Đúng vậy, nếu cậu ta có thể vượt qua được, vậy thì sẽ, vậy thì sẽ…” Trọng Dương Bình cà lăm thật lâu vẫn không tìm ra được từ ngữ phù hợp.

“Vậy thì có thể bay thẳng lên trời cao, cả khoảng trời cao rộng đều sẽ trở thành chiến trường của cậu ta.” Trong mắt Diệp Thiên Long hiện lên một tia sáng.

Nhưng, quá trình này nói thì dễ, làm lại khó biết bao nhiêu?

“Thế này đi, ông dùng thân phận của mình bí mật liên lạc với một vài ban ngành liên quan một chút, nói bọn họ biết nên làm thế nào.”

Diệp Thiên Long nghĩ thật lâu, vẫn không yên lòng để Cao Phong một thân một mình đối diện với những chuyện này.

Dù sao, đó là con rể duy nhất của ông ta.

“Đinh đinh đinh!”

Trọng Dương Bình vừa mới chuẩn bị nói chuyện, điện thoại trong túi lại vang lên.

Ban đầu Trọng Dương Bình không dám nghe điện thoại ở trước mặt Diệp Thiên Long, nhưng Diệp Thiên Long lại nhẹ nhàng phất tay, nói: “Chắc chắn là tin tức ở bên ngoài, nhận đi.”

“Được!” Trọng Dương Bình gật nhẹ đầu, lập tức nghe điện thoại.

“A lô, tôi là Trọng Dương Bình.”

Trọng Dương Bình mở miệng nói một câu như vậy, sau đó đột nhiên trừng to mắt.

Khoảng ba mươi giây trôi qua, Trọng Dương Bình nhẹ nhàng chậm chạp để điện thoại di dộng xuống, trên mặt toàn vẻ kinh ngạc và mệt mỏi.

“Sao, mọi chuyện sao rồi?” Diệp Thiên Long nhìn thấy dáng vẻ này của Trọng Dương Bình, cũng không khỏi hơi hoang mang.

“Diệp, Trung tướng Long, không kiềm được, không kiềm được…”

Bình luận

Truyện đang đọc