RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2714

Cả người ngây dại ra giống như bị ngốc rồi, cứ như vậy quỳ hai gối trên nền đất, sững sờ nhìn tất cả cảnh tượng trước mắt.

Anh ta đã tưởng tượng về cảnh tượng sau khi bước vào cửa vô số lần, có thể là Cao Phong và Cao Mỹ Lệ đã giải quyết được hiểu lầm, đang chờ đợi anh ta trở về.

Hoặc cũng có thể là hai người nói chuyện không hợp, không ai chịu nói chuyện với ai.

Nhưng anh ta không hề nghĩ rằng, sẽ xảy ra cảnh tượng như thế này.

Cao Phong, người anh em của anh ta, là vị đại ca mà anh kính trọng nhất, lại làm người con gái mà anh yêu dấu…

“A!”

Liễu Tông Trạch bất thình lình ngửa mặt lên trời hét lớn, con ngươi trong nháy mắt toàn là tơ máu đỏ hồng, cả người như thể phát điên.

Tiếng gầm điên cuồng giống như dã thú, vang vọng ra rất xa.

Nhân viên phục vụ trong khách sạn nghe thấy tiếng hét lớn, vội vàng chạy đến, hỏi thăm tình hình không ngớt.

“Cút đi cho tôi! Đuổi hết tất cả những người đang ở tầng này đi cho tôi!”

“Phong tỏa tất cả cầu thang, thang máy, không cho phép bất cứ một ai bước chân vào tầng này!”

“Cút đi cho tôi! Mau cút đi!”

Liễu Tông Trạch nắm chặt hai tay lại thành quyền, không ngừng nện xuống mặt đất, trong miệng bật ra những tiếng gầm rú.

“Vâng vâng vâng!”

Nhân viên phục vụ hoàn toàn không dám nói một câu gì, nhíu chặt mày, muốn mở mắt thật to nhưng lại cảm thấy mí mắt nặng nề vô cùng.

Liễu Tông Trạch liên tục nện xuống nền đất một cách dữ dội, trên nắm tay máu đã chảy đầm đìa nhưng anh ta vẫn như cũ không hề có ý định dừng lại.

Anh ta không có cách nào có thể chấp nhận nổi sự việc này, lại càng không có cách nào chấp nhận nổi kết quả này.

“Tông Trạch, em không sạch sẽ nữa, em không còn sạch sẽ nữa rồi.”

Gương mặt thanh tú của Cao Mỹ Lệ mang theo nước mắt, giống như một chú mèo nhỏ bất lực, đáng thương tội nghiệp mà nhìn Liễu Tông Trạch.

Trái tim của Liễu Tông Trạch nhảy lên kịch liệt, trái tim vốn dĩ đã thủng lỗ chỗ lại bị lời nói của Cao Mỹ Lệ đập vào, ngay lập tức vỡ vụn thành hàng trăm nghìn mảnh.

Anh ta thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng trái tim của anh ta tan vỡ.

“Cao Phong! Con mẹ nhà anh!”

Liễu Tông Trạch đột nhiên đứng bật người dậy, điên cuồng xông về phía Cao Phong, sau đó đột nhiên nhấc chân đá tới.

Cú đá này hung hăng đạp lên người Cao Phong, không có một chút nương tay.

Sức lực mạnh mẽ đến nỗi trực tiếp đá chiếc sô-pha lật ngược ra sau, Cao Phong theo đó ngã xuống từ trên sô-pha.

“Con mẹ nhà anh! Ông đây coi anh là anh em, anh vậy mà dám làm chuyện đó với người phụ nữ của tôi?”

“Khốn khiếp! Anh lại dám làm chuyện đó với người phụ nữ của tôi!”

Liễu Tông Trạch lúc này thật sự đã hoàn toàn chìm vào cơn điên loạn, nhanh chóng tiến lên một bước, không ngừng mạnh mẽ đá và người Cao Phong, không lưu tình chút nào.

Cao Phong vốn dĩ không thể mở nổi mắt ra, lúc này cảm nhận từng cơn đau đớn từ trên cơ thể truyền đến, cuối cùng cũng chậm rãi nhấc mí mắt lên.

Hai con mắt Liễu Tông Trạch đỏ hết cả lên, đột nhiên nhấc tay lớn nắm lấy tóc của Cao Phong, trực tiếp kéo anh đứng thẳng người dậy.

“Tỉnh dậy! Tỉnh dậy đi! Tỉnh dậy giải thích cho tôi! Con mẹ nhà anh!”

“Anh tỉnh dậy nói cho tôi biết, nói cho tôi biết, tất cả những chuyện này đều là do tôi đang nằm mơ, nói cho tôi!”

Liễu Tông Trạch đẩy Cao Phong ra, anh ta lại một lần nữa xụi lơ ngã xuống sàn, hai tròng mắt đỏ hồng, nước mắt tràn ra khóe mi rơi xuống.

Cao Phong té ngã trên mặt đất, bên trái gương mặt đập mạnh xuống sàn, sau đó dưới áp lực của đau đớn mà từ từ mở mắt.

Từ góc độ này của Cao Phong, ánh mắt đầu tiên là nhìn thấy bộ dạng thê thảm lúc này của Cao Mỹ Lệ.

Hai người mắt đối mắt, đại não của Cao Phong dần dần khôi phục lại năng lực suy nghĩ.

Bình luận

Truyện đang đọc