RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4151

Tất nhiên là những lời này đã khiến các cô ấy thấy rất cảm động.

“Bảo Ruth đi điều tra cho rõ chuyện ở quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu đi.”

“Mặt khác, bên chúng ta cũng không được lơ là, những thành viên nào đang thăm dò tin tức thì tiếp tục thăm dò, tránh để xảy ra sai sót nhất có thể.”

“Tóm lại, chúng ta phải giúp anh ấy hoàn thành tâm nguyện của mình bằng mọi giá.”

Hoa Hồng nói xong câu đó thì từ từ quay người, đi về phía gian phòng phía sau.

“Vâng!”

Mọi người đứng dậy tiễn Hoa Hồng, giọng điệu ai nấy cũng rất cung kính.

Sau khi Hoa Hồng rời đi, mọi người mới chầm chậm đứng thẳng người dậy, nhìn nhau với ánh mắt rất phức tạp.

“Chị Molly, chị nói thử xem, chị Hoa Hồng có thích Cao Phong không vậy.”

“Trước giờ em chưa bao giờ thấy chị ấy để ý đến người đàn ông nào như vậy.”

Như Lan hơi nhíu mày, hỏi Molly.

“Thích? Em nói luyên thuyên gì thế?”

“Cao Phong là người đầu đội trời chân đạp đất, bề ngoài cứng rắn mà bên trọng lại dịu dàng, người đàn ông như vậy ai mà chẳng thích chứ? Bà đây cũng thích!”

“Chị hỏi em nhé, em đã động lòng chưa?”

Molly hừ một tiếng, hỏi rất đơn giản và thô bạo.

Mặt Như Lan đỏ bừng lên, cô ấy hơi xấu hổ cúi đầu xuống.

Dù không hẳn là thích nhưng hành động của Cao Phong mấy ngày qua cũng khiến các cô thấy rất xúc động.

Đội lính đánh thuê Hoa Hồng là tập hợp những cô gái đã từng bị tổn thương sâu sắc về mặt tình cảm, đa số những người ở đây đều cảm thấy rung động bởi anh rồi.

Cũng có một số người cảm thấy có hy vọng trở lại vào tình yêu.

Bản thân Cao Phong cũng không hề biết là mình đã vô tình thay đổi suy nghĩ của nhiều cô gái đến vậy.

“Nhưng anh ấy có vợ rồi, thích thì có được gì chứ?”

“Với cả em cảm thấy Hoa Hồng đối xử với Cao Phong như vậy có vẻ hơi quá, chẳng lẽ cũng chỉ đơn giản là vì cảm giác thích thú mơ hồ thôi sao?”

Vẻ mặt Như Lan rất khó hiểu, cô thở dài một hơi rồi khẽ hỏi.

“Em sai rồi.”

Molly xua tay rồi nói: “Thích không có nghĩa là phải giành lấy bằng được.”

“Với cả, em cũng hiểu nhầm chị Hoa Hồng rồi, chị ấy không giống chúng ta đâu. Chúng ta đều đã từng bị mấy tên đểu cáng làm tổn thương, nhưng chị ấy… chị ấy chưa từng yêu đương bao giờ.”

Molly nói câu đó, vẻ mặt mấy cô gái như Như Lan đều hiện ra vẻ bất ngờ, khó tin.

Đội lính đánh thuê Hoa Hồng là một tập hợp gồm rất nhiều cô gái từng bị hạ nhục trong chuyện tình cảm, vậy mà người cầm đầu của họ lại chưa từng yêu đương bao giờ?

Chuyện này, không thể xảy ra được!

“Chị ấy chưa từng có người bạn trai nào thật, nhưng trước kia chị ấy cũng đã thật sự hận đàn ông. Vì hồi còn nhỏ, cuộc hôn nhân của bố mẹ chị ấy giống như địa ngục vậy.”

“Từ khi chị ấy có ký ức trở đi thì lúc nào chị ấy cũng thấy bố mình tra tấn mẹ mình, đánh đấm, sỉ nhục, tra tấn mãi suốt mười năm trời, cuối cùng mẹ chị ấy không chịu được, phải nhảy lầu tự sát.”

“Mà chị Hoa Hồng đã phải chứng kiến mẹ mình tự sát ngay trước mặt mình với cơ thể chồng chất những vết thương, mọi người nói thử xem, chị ấy đã hận đàn ông đến cỡ nào?”

Những lời Molly vừa nói khiến đám Như Lan rơi vào yên lặng.

Tổn thương đến từ chính gia đình sinh ra mình kiểu này, chính là hạt giống hận thù được chôn sâu trong lòng con trẻ từ khi còn nhỏ. Loại tổn thương ấy chắc chắn là đau đớn hơn rất nhiều so với những cô gái bị mấy tên đàn ông đểu lừa như các cô, chắc hẳn là cô đã từng khổ sở hơn gấp trăm lần các cô.

“Vậy nên, chị cảm thấy chị Hoa Hồng đang thấy tia hy vọng gì đó từ người Cao Phong. Chị ấy muốn nhìn xem tình yêu của Cao Phong và thái độ của anh ấy đối với người mình yêu có thể tạo ra những bất ngờ gì.”

Molly khẽ cảm thán rồi cũng từ từ bước ra ngoài.

Thị trấn Porter.

Trong khách sạn mà Cao Phong đã thuê phòng.

Sau khi ra khỏi phòng, vẻ mặt Cao Phong trầm hẳn xuống.

Căn phòng đó đã được quét dọn sạch sẽ, nhưng đồ đạc cá nhân của anh thì lại bị biến mất hết rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc